"Cộp cộp cộp! "
Sau khi Trương Phong nghe thấy tiếng giày vang lên, thân thể theo bản năng trốn vào góc ban công.
Trương Phong còn chưa kịp phản ứng thì Tần Lam với vóc dáng nóng bỏng, trên người mặc chiếc váy bó sát hông đã đẩy cửa bước vào.
Khoảnh khắc khi Trương Phong nhìn thấy Tần Lam cả người cứng ngắc, sau đó ngẩng đầu nhìn bộ đồ ngủ bằng ren trước mặt.
Anh biết nếu ra ngoài vào lúc này, chắc chắn Tần Lam sẽ đoán được vừa rồi anh đang làm gì.
Theo tính cách của Tần Lam, nếu cô ta phát hiện ra, chắc chắn Trương Phong sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Vì vậy Trương Phong hít sâu một hơi, vô thức ngồi xổm xuống, trốn sau ban công.
"Đúng là nóng chết đi được! "
Sau khi Tần Lam vào phòng, cô ta đặt túi xách trên tay xuống bàn, duỗi người ra.
Còn Trương Phong trốn sau ban công, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện để Tần Lam mau chóng rời đi.
"Cộp cộp! "
Đúng lúc này, Tần Lam cởi giày cao gót trên chân xuống, ném thẳng xuống đất.
Sau đó, để đôi chân trần thanh tú, đi về phía tủ lạnh nhà bếp.
"Á! "
Một lúc sau, tiếng thét chói tai của Tần Lam vang lên từ phòng bếp.
Trương Phong nghe thấy tiếng động, không khỏi cong người, liếc nhìn Tần Lam qua khe cửa.
Anh phát hiện Tần Lam đang cầm một chai Coca, không biết có phải do hơi ga quá nhiều không mà Tần Lam đã bị nước Coca phun thẳng lên người mình.
Tần Lam không khỏi nhíu mày, trở lại phòng khách, cởi áo khoác ra.
Tần Lam mặc áo hai dây màu trắng, lộ ra hai luồng đẫy đà trắng như tuyết, trông rất gợi cảm.
Nhưng bây giờ, chiếc áo hai dây bị dính màu nước coca, trên cổ áo xuất hiện vết bẩn rất dễ nhìn thấy.
Trương Phong nhìn Tần Lam trong phòng khách, không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng lẩm bẩm nói: "Chắc không phải cô ta sẽ cởi áo hai dây ra đấy chứ?"
Trương Phong vừa lẩm bẩm xong, Tần Lam đã nới lỏng cúc áo sau lưng!
Trương Phong sững người tại chỗ, im lặng nín thở, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ phấn khích.
Bởi vì anh chưa bao giờ nghĩ tới Tần Lam lại đi thay quần áo ở ngay phòng khách.
Lúc này, Trương Phong ngẩn người, không biết nên làm sao cho phải.
Rốt cuộc anh nên chủ động đi ra, hay nên tiếp tục trốn sau ban công? Nếu lúc này anh đi ra thì không cách nào giải thích được lý do anh trốn sau ban công.
Nhưng nếu anh không đi ra ngoài, đợi lát nữa Tần Lam thật sự thay đồ, anh có nên nhìn không?
Ngay lúc Trương Phong đang tiến thoái lưỡng nan thì trong phòng khách vang lên tiếng sột soạt, rõ ràng là Tần Lam đã cởi áo hai dây rồi.
Lúc này Trương Phong cảm thấy tim mình đập kịch liệt, hai mắt không tự chủ được nhìn về phía phòng khách.
Chiếc áo hai dây màu trắng nhẹ nhàng trượt khỏi vai Tần Lam, lộ ra làn da non mềm trắng sứ không tì vết của cô ta.
Tần Lam vốn đã là mỹ nhân, hơn nữa dáng người cũng hoàn mỹ, đôi gò bồng đảo đầy đặn trước mặt được bọc trong bộ đồ lót màu đỏ, gần như muốn nhảy ra ngoài.
Trương Phong không khỏi hít sâu một hơi, anh từng tuổi này rồi vậy mà đây là lần đầu tiên thật sự nhìn thấy