Sau khi hai người Dương Uy và Trần Văn Văn thấy bọn họ rời đi, vẻ mặt hai người họ vô cùng khó hiểu.
Bởi vì bọn họ không thể hiểu nổi đây rốt cuộc là chuyện gì?
Bọn họ không hiểu sao đột nhiên một người nghèo khó như Trương Phong lại biến thành khách quý của nhà hàng Tân Thế Kỷ.
“Giám đốc Tôn…”
Dương Uy bước lên trước một bước, anh ta muốn dò hỏi xem có chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng mà giám đốc Tôn lại không nể mặt Dương Uy, trực tiếp quay người rời đi.
Bây giờ Tôn Cường không đuổi Dương Uy ra ngoài là hay lắm rồi, suy cho cùng nếu như khi nãy bọn họ không ở một bên thêm dầu vào lửa thì căn bản Tôn Cường cũng không đắc tội với Trương Phong.
Nói đổng sự trưởng của nhà hàng Tân Thế Kỷ là một người nghèo khó đi giao đồ ăn, đây chính là chuyện buồn cười nhất mà Tôn Cường từng nghe.
“Chồng à, tên Trương Phong này rốt cuộc có chuyện gì vậy chứ? Sao anh ta lại có tiền đi đến nơi này ăn cơm vậy?” Trần Văn Văn cau mày hỏi Dương Uy.
“Không biết tên Trương Phong này đã dùng mưu kế gì để ức hiếp giám đốc Tôn… chứ nếu không cho dù anh ta có trúng xổ số đi nữa, thì cũng tiêu gần hết ở lần trước ở nhà hàng Túy Tiên rồi, anh ta căn bản không thể có tiền đến nơi này tiêu xài đâu!”
Dương Uy nghiến răng thấp giọng trả lời một câu.
“Vậy chúng ta có cần đi tìm giám đốc Tôn nói chuyện với anh ta một hồi hay không?”
Không đuổi Trương Phong ra khỏi nơi này, trong lòng Trần Văn Văn thấy không cam tâm.
“Anh cảm thấy chắc Trương Phong đã thông đồng với giám đốc Tôn rồi, nên mình có đi tìm anh ta cũng vô dụng!”
Dương Uy nhớ lại thái độ của giám đốc Tôn đối với mình khi nãy, lại cộng thêm việc bản thân anh ta cũng không phải hội viên của nhà hàng Tân Thế Kỷ, nên có đi tìm anh ta cũng vô dụng.
“Haizz!”
Sau khi Trần Văn Văn nghe vậy thì không khỏi thở dài.
“Em không cần sốt ruột đâu, nghèo nàn vẫn là nghèo nàn, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày anh ta có sơ hở, tới lúc đó chúng ta ra tay cũng không muộn!”
Dương Uy quay đầu lại nhìn Trần Văn Văn rồi nham hiểm nói.
“Vậy bây giờ chúng ta làm gì đây?”
Trần Văn Văn trầm ngâm gật đầu
“Bạn bè anh cũng đến cả rồi, chúng ta đi thôi!”
Dương Uy nhìn giờ rồi bình tĩnh nói.
…
Ở một diễn biến khác, cô gái đẹp nhỏ tuổi và cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp quay về phòng bao số một.
Sau khi người họ đi vào trong phòng bào, đột nhiên họ lại ngây người tại chỗ, vẻ mặt họ vô cùng ngạc nhiên.
Bởi vì Trương Phong đang ngồi trong phòng bao.
Sau khi Trương Phong thấy hai người đi vào trong, gương mặt anh cũng có chút bất lực, anh đứng dậy nói: “Em gái, rốt cuộc cô muốn cái gì nữa? Hôm qua tôi đụng phải cô cũng đã xin lỗi cô rồi mà, hôm nay tôi cũng vô tình vẩy nước lên mặt cô thôi, sao cô cứ đuổi theo tôi không tha vậy?”
Lúc này trong lòng Trương Phong cứ nghĩ đến chuyện đi gặp mặt vợ chưa cưới, nên khi thấy cô gái đẹp nhỏ tuổi đuổi đến phòng bao của mình thì cứ nghĩ cô ấy đến để gây phiền phức.
“Không phải… anh, sao anh lại ở trong phòng bao này?”
cô gái đẹp nhỏ tuổi nhìn Trương Phong hỏi.
“Đây là phòng tôi thuê mà, tôi không ở đây thì ở đâu?” Trương Phong thẫn thờ một hồi rồi hỏi lại.
“Không phải, tôi hỏi anh thuâ cáu phòng bao này để làm gì?” cô gái đẹp nhỏ tuổi ngạc nhiên hỏi.
“Dĩ nhiên thuê phòng để ăn cơm rồi!”
Trương Phong không muốn để cô ấy biết anh thuê phòng là để gặp mặt vợ chưa cưới, nếu không đến lúc đó cô ấy sẽ làm loạn một trận nữa.
“Anh thuê phòng này có phải để gặp mặt ai không?”
Chính vào lúc này, cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp vốn không nói chuyện lại mở miệng hỏi Trương Phong.
Sau khi nghe cô gái đẹp nhỏ tuổi nói vậy, Trương Phong ngây người một hồi rồi thắc mắc nói: “Không sai, tôi có hẹn với người ta!”
“Người có hẹn với anh có phải tên là Lâm Phỉ Nhi không?”
cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp tiếp tục hỏi.
“Sao… sao cô lại biết?”
Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp tiếp tục hỏi.
Sau khi nghe vậy thì Trương Phong mở to miệng, vẻ mặt vô cùng bất ngờ.
Sau khi cô gái đẹp nhỏ tuổi và cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp nghe thấy câu trả lời của Trương Phong, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, gương mặt vô cùng bất lực.
Bởi vì trong lòng bọn họ hiểu rõ, Trương Phong chính là người chồng chưa cưới mà hôm nay cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp muốn gặp!
“Chị họ, chị… chồng chưa cưới của chị lại là… lại đúng là tên háo sắc này!”
cô gái