Trương Phong xoay đầu lại nhìn Tiết Vũ Nhu đang nhìn quanh dáo dác, khẽ nói: “Tiết Vũ Nhu, cô vào đây với tôi một lát, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô!”
Tiết Vũ Nhu nghe Trương Phong nói xong, gương mặt khẽ hiện lên nét xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu với Trương Phong.
Lưu Thần Vi lúc này tức đỏ cả mặt, vô cùng không vui.
Bản thân cô ta khó khăn lắm mới đưa Trương Phong tới đây được, còn chưa đợi mình ra tay mà đã bị con ranh Tiết Vũ Nhu này phá đám mất?
“Anh Trương, anh có chuyện gì mà không thể nói thẳng trước mặt tôi ư?”
Lưu Thần Vi hỏi Trương Phong với thái độ rõ nét ghen tuông.
“Tôi với anh Trương nói gì thì liên quan gì tới cô?”
Tiết Vũ Nhu nhìn Lưu Thần Vi, ngữ khí thách thức, sau đó giẫm lên đôi giày cao gót của mình lộp cộp theo Trương Phong lên tầng 2.
Đến tầng 2 biệt thự, Trương Phong đẩy bừa một cánh cửa phòng ngủ, sau đó đưa Tiết Vũ Nhu vào trong.
Bước vào phòng, Trương Phong bị cảnh tượng bên trong doạ bạt vía một phen.
Bởi vì bố trí của căn phòng cực kỳ mờ ám, một chiếc giường tròn đỏ chói, thêm ánh đèn mờ ảo, đủ các loại roi da, không khó để thấy rõ căn phòng này có lẽ chuyên dùng cho tình nhân.
Trương Phong không hiểu nổi tại sao trong căn biệt thự cao cấp thế này lại có một căn phòng thế này.
Mà Tiết Vũ Nhu sau khi nhìn thấy căn phòng bên trong thế nào thì đỏ ửng cả mặt, lồng nguc phập phồng.
Cô ta không ngờ Trương Phong lại vội vàng tới vậy, ban ngày ban mặt mà đã đưa mình đến căn phòng thế này, muốn nảy sinh quan hệ với mình.
Tuy rằng Tiết Vũ Nhu rất muốn trở thành nữ chủ nhân của căn biệt thự này, hơn nữa ấn tượng của cô ta với Trương Phong cũng cực kỳ tốt.
Nhưng Lưu Thần Vi bây giờ còn ở phía dưới, vậy nên Tiết Vũ Nhu đột nhiên có hơi lo lắng, nhưng rất nhanh cô ta lại cắn răng, đồng thời trong mắt loé lên ý chí kiên định.
Hôm qua Tiết Vũ Nhu đã bỏ lỡ một cơ hội, hôm nay nói thế nào cô ta cũng không được bỏ qua cơ hội này.
Thế là sau khi vào phòng, Tiết Vũ Nhu bèn nhẹ nhàng khoá trái cửa phòng lại.
Sau đó sải đôi chân dài tới gần Trương Phong, vẻ mặt quyến rũ: “Anh Trương, anh gọi người ta tới đây để làm gì thế?”
“Tiết Vũ Nhu, tôi…”
Trương Phong vừa mở miệng nói chuyện.
Nhưng đột nhiên ngửi thấy mùi nước hoa ập tới, Tiết Vũ Nhu ôm lấy cổ Trương Phong trước, gương mặt xinh đẹp yêu kiều xuất hiện trước mặt Trương Phong, nụ hôn nhanh như gà mổ thóc áp vào mặt anh.
“Ưm!”
Còn chưa đợi Trương Phong kịp phản ứng xem là chuyện gì, anh đã bị Tiết Vũ Nhu cưỡng hôn rồi!
Tuy rằng yêu đương với Trần Văn Văn hai năm, nhưng Trương Phong và Trần Văn Văn chưa hết phát sinh quan hệ lần nào.
Thân mật như hôn môi thế này, Trương Phong cũng chưa từng nghĩ tới.
Nhưng anh không hề nghĩ tới nụ hôn đầu của mình lại bị người khác cướp đi thế này.
Môi Tiết Vũ Nhu rất mềm và thơm, thoải mái vô cùng.
Trương Phong chưa bao giờ hôn cô gái nào ngay lúc này đang ôm chặt cơ thể mềm mại trong lòng, thậm chí không muốn buông ra cho lắm.
Nhưng Trương Phong cảm thấy một người đàn ông như mình lại bị một cô gái cưỡng hôn thế này có hơi nhục nhã.
Thế là do dư chốc lát, anh vội vàng đẩy Tiết Vũ Nhu trong lòng mình ra.
Tiết Vũ Nhu thấy Trương Phong đẩy mình ra thì không khỏi bất ngờ, sau đó xấu hổ hỏi: “Trương Phong, anh sao vậy? Có phải tôi mạnh bạo quá không, tôi… đây là lần đầu tôi hôn người khác, vậy nên không thành thạo lắm, xin lỗi…”
Tiết Vũ Nhu không nói dối, tuy rằng cô ta rất đẹp, đường nét cơ thể cũng đẹp, từ nhỏ tới lớn không thiếu người theo đuổi.
Nhưng Tiết Vũ Nhu từ nhỏ được nuông chiều kĩ lưỡng, thêm ảnh hưởng từ Phan Diễm, Tiết Vũ Nhu không hề để mắt tới đám nam sinh bình thường trong trường.
Yêu cầu bạn trai của cô ta rất cao, vẻ