Hoàng Tử Hiên cười ha ha, đứng dậy tránh cho cái gội bị đập tới nát bét, chậc lưỡi nói: “Không thèm so đo với bệnh nhân như ngươi.
Bây giờ đi ngủ.
Lúc ngủ không được kê gối cao như vậy, không tốt cho xương cổ.”
Dặn dò xong một câu Hoàng Tử Hiên lập tức đứng lên đi ra ngoài cửa.
“Sáng sớm ngày mai tôi muốn ăn bánh trứng và khoai tây bào chua cay, anh có thể làm cho tôi không?” Lúc Hoàng Tử Hiên đang chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên nghe thấy âm thanh thật thấp của Hạ Mạt.
Hoàng Tử Hiên hơi sững sờ, anh dường như có thể mơ hồ cảm nhận được, trong lời nói của Hạ Mạt có xen lẫn hoài niệm sâu đậm.
Thật sự giống như những món ăn bình thường nhất này, đã rất lâu không có đi qua trí nhớ cô ta.
Hoài niệm nhứo nhung như vậ nhưng lại không dám đụng chạm, giống như một vết sẹo vậy.
“Được, ngủ đi.
Ngày mai làm cho cô.” Trong lòng nặng nề thở dài, Hoàng Tử Hiên đáp ứng, nhẹ nhàng đóng cửa lại giúp cô ta rồi đi xuống lầu.
Trương Tiểu Lệ vẫn đang ngồi dưới lầu xem ti vi một cách nhàm chán, một chân đè dưới mông, một chân quơ quơ ở trên ghế sô pha, giống như đang có tâm sự gì đó.
“Sao còn chưa đi ngủ?” Hoàng Tử Hiên đi tới, nhấc đôi chân dài đang lăng quăng trên sô pha của cô sang một bên, lúc nào mới có chỗ ngồi.
“Đang nghĩ chút chuyện.” Trương Tiểu Lệ nhướn cằm, giọng nói có chút thâm trầm.
Hoảng Tử Hiên ngạc nhiên hỏi: “Cô cũng có tâm sự sao?”
“Sao tôi không thể có tâm sự? Anh có ý gì?” Trương Tiểu Lệ liếc anh một cái.
Hoàng Tử Hiên toét miệng cười một tiếng: “Để tôi đoán một chút, cô nhất định là đang nghĩ xem sớm mai ăn gì đúng không?”
“Anh đi chết đi.” Trương Tiểu Lệ bị trêu đùa phát cáu, vứt lại một câu rồi lập tức nhảy từ sô pha xuống dưới, dắt theo Tiểu Ngu Ngốc đi lên lầu, hiển nhiên không muốn ở lại nói chuyện với Hoàng Tử Hiên.
Hoàng Tử Hiên bày ra vẻ mặt rất vô tội, chẳng lẽ anh đoán sai rồi sao?
Haizz, lòng dạ đàn bà như kim dưới đáy biển, thật sự không dễ đoán không dễ đoán.
Sau khi thở dài, Hoàng Tử Hiên tắt ti vi, sau đó quay lại phòng rửa mặt nghỉ ngơi.
Ting… ting.
Bên này còn chưa đứng lên, điện thoại di động trong túi đột nhiên reo.
Hoàng Tử Hiên rút điện thoại ra, là Bạch Phi Nhi gọi đến, không khỏi ngạc nhiên.
Rõ ràng ban ngày anh đã nói với Bạch Phi Nhi không thể tiêm được cho Noãn Noãn, để cô cho con bé cứ uống thuốc trước đã.
Sao đã trễ thế này rồi còn gọi điện thoại tới, chẳng lẽ Noãn Noãn xảy ra chuyện gì rồi sao?
Nghĩ đến khả năng này, Hoàng Tử Hiên lập tức nghe điện thoại: “Bạch tiểu thư, có phải Noãn Noãn xảy ra chuyện gì rồi không?”
“A..” Bạch Phi Nhi dừng lại nói: “Anh gọi tôi là Phi Nhi là được rồi, trễ thế này còn gọi điện thoại cho anh, không làm phiền anh nghỉ ngơi chứ?”
Hoàng Tử Hiên khẽ mỉm cười: “Không sao, tôi còn chưa ngủ, sao vậy?”
Vừa nghe thấy Hoàng Tử Hiên nói vẫn chưa ngủ, Bạch Phi Nhi mừng rỡ kêu một tiếng: “Hoàng Tử Hiên, tôi muốn làm phiền anh một chuyện.
Y Y đến bây giờ vẫn chưa về, điện thoại cũng không gọi được.
Tôi rất lo lắng cho cô ấy, nhưng Noãn Noãn không thể bỏ đi không chăm sóc.
Đã trễ như thế này rồi tôi cũng không dám gọi điện cho chú Giang, sợ hai người già bọn họ lo lắng.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể gọi cho anh.”
Hoàng Tử Hiên mơ hồ hỏi lại: “Vậy ý của cô là?”
“Liệu có thể làm phiền anh đến công ty Y Y một chuyển không? Gần đây cô ấy có tham gia đợt huấn luyến của công ty, nhưng bình thường giờ này cũng nên về rồi.
Hôm nay vẫn chưa có tin tức gì, tôi thật sự hơi lo.” Bạch Phi Nhi ngượng ngùng nói.
Hoàng Tử Hiên nhìn thời gian, đã gần mười một giờ đêm.
Dù huấn luyện gì cũng sẽ không làm trễ như vậy, hơn nữa gọi điện thoại cũng không nghe, khó trách Bạch Phi Nhi sẽ lo lắng, ngay cả anh cũng cảm thấy có gì không ổn.
“Được, tôi đi xem chút, có gì sẽ gọi điện cho cô.” Hoàng Từ Hiên không tử chối yêu cầu của Bạch Phi Nhi, dù sao cũng từng quen biết, anh cũng không mong Giang Y Y xảy ra chuyện gì.
Sau khi cúp điện thoại của Bạch Phi Nhi xong, Hoàng Tử Hiên lập tức cầm chìa khóa xe đi ra cửa.
Giang Y Y kí hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quang, cách chỗ ở của Hoàng Tử Hiên không tính là gần.
Có điều tốc độ lái xe của Hoàng Tử Hiên cực nhanh, không đến hai mươi phút đã đến nơi.
Hoàng Tử Hiên dừng xe dưới cửa của giải trí Tinh Quang, lúc xuống xe bắt đầu thấy khó khăn.
Đã trễ thế này rồi, công ty sớm đã tan làm, cửa kính văn phòng cũng khóa chặt, anh muốn vào cũng không vào được.
Đứng ở cửa, ngửa đầy nhìn tòa nhà cao hơn hai mươi tầng này, trong lòng Hoàng Tử Hiên bắt đầu nghi ngờ, trong công ty một ngọn đèn cũng không còn sáng, Giang Y Y ở trong kiểu gì?
Suy nghĩ một chút, Hoàng Tử Hiên lôi điện thoại ra, tìm đến số của Giang Y Y.
Sau khi kết nối được, đợi cả mộ hồi chuông dài cũng không có người nghe, điều này khiến Hoàng Tử Hiên bắt đầu lo lắng.
Đúng lúc Hoàng Tử Hiên đang bế tắc ở bên ngoài, trong mắt đột nhiên lóe lên một vệt sáng, bên tai mơ hồ có thể nghe thấy tiếng bước chân.
Anh không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng lắc mình núp ở phía sau cây cốt.
Chỉ trong chốc lát, tiếng bước chân đã truyền đến rất gần, chỉ thấy