Tháng Chín, từng đợt gió heo may mang theo chút lành lạnh đầu mùa lướt qua làm lá cây rụng đầy sân, cả một góc sân trải một màu vàng sẫm của lá, một khung cảnh thực lãng mạn như trong phim.
Trong căn phòng nhỏ, tiếng chuông báo thức bắt đầu reo, âm lượng ngày một tăng nhưng chủ nhân của nó sớm đã thức dậy đang vui vẻ đánh răng trong phòng tắm.
Hôm nay là một trong những ngày trọng đại nhất của cuộc đời nên cô nàng đã thức dậy từ tờ mờ sáng.
Tiếng bước chân từ phòng tắm ra rất nhẹ nhàng, tựa hồ không nghe thấy chút tiếng động, gương mặt được điểm trang qua loa, mái tóc dài vô cùng mượt và thẳng, cô đã phải dậy sớm để gội đầu và sấy tóc cho kịp thời gian.
Búi tạm một búi tóc nhanh chóng, Tiểu Nam nhanh nhẹn dọn dẹp căn phòng gọn gàng, sắp xếp những quần áo, vật dụng cần thiết đặt vào vali, còn những gì không cần mang theo xếp lại một chỗ trong phòng.
Xong xuôi, Tiểu Nam mới thay quần áo và uốn tóc.
Ngắm mình trong gương, thiếu nữ với mái tóc xoăn nhẹ, mặc chiếc váy suông tối màu dài đến qua gối, phối cùng giày thể thao trắng.
Trông cô cũng xinh xắn đó chứ, dù vẫn hơi đơn điệu, nhưng so với cô nàng mọt sách với cặp kính dày và mái tóc dài đen nhánh buộc đuôi ngựa hồi cấp ba vẫn là ưa nhìn hơn nhiều.
Còn mấy ngày nữa mới khai giảng, nhưng hôm nay là ngày nhập học, là ngày đầu tiên Tiểu Nam bước vào ngôi trường mà bản thân luôn mong ước bấy lâu, đại học A.
Một ngày đặc biệt như vậy, chỉn chu một chút cũng là điều dễ hiểu.
Đại học A là trường đại học đứng đầu cả nước về thành tích các khoa tự nhiên, là điểm dừng trong mơ của bao nhiêu thế hệ học sinh, mỗi năm tỷ lệ cạnh tranh vô cùng cao, có thể trúng tuyển được là một điều không dễ chút nào.
Vậy nên, Tiểu Nam cảm thấy mình nên ngẩng cao đầu một chút, kiêu hãnh hơn ngày thường mà bước đi trên con đường đến trường.
Cũng may nhà cô và đại học A ở cùng một thành phố nên Tiểu Nam cũng không mất quá nhiều thời gian di chuyển, chỉ một chuyến xe buýt chừng hơn hai mươi phút là đến.
Nhà gần là thế nhưng cô vẫn lựa chọn ở trong ký túc xá, vừa tiện ở lại học muộn trong trường, vừa có thể trải nghiệm chân thực nhất cuộc sống sinh viên.
Cô nàng vừa kéo vali vừa chăm chú tìm đường.
Đi hết mấy tầng cầu thang, qua mấy dãy phòng, cuối cùng cũng nhìn thấy số phòng 309, là phòng của Tiểu Nam.
Trước khi vào, cô còn lịch sự gõ cửa mấy lần, tiếng người bên trong cũng vọng lại “Tới đây.”
Cánh cửa phòng mở ra, cô gái trẻ với mái tóc ngắn màu hạt dẻ nhìn thấy cô liền mỉm cười “Cậu là người mới đúng không? Mau vào đi!”
Bên trong cũng khá rộng rãi, có hai chiếc giường tầng khá lớn, ở giữa là bốn chiếc bàn gỗ vàng