Tiêu Cẩn Mai nghe được giọng nói quen thuộc, nhếch miệng cười, xoay người lại đằng sau.
Hành lang chật hẹp bị bao phủ phần lớn bóng tối, chỉ có chút ánh sáng vàng nhạt le lói từ những chiếc đèn led âm trần, chiếu xuống bóng dáng hai người đứng cách xa nhau.
Tạ Vũ đang đứng ngay trước cửa phòng, nhìn Tiêu Cẩn Mai bằng ánh mắt lạnh lùng.
“Có đi tìm cô ấy cũng vô ích thôi, cho nên em hãy mau dừng lại đi.”
Tiêu Cẩn Mai đã yêu người trước mặt này ba năm rồi, đây là lần đầu tiên anh lạnh lùng nhìn cô như vậy.
Cô cười kiều diễm với anh: “Anh đang nói gì vậy, sao em nghe không hiểu?”
Tiêu Cẩn Mai vẫn luôn nhận thức được ngoại hình xinh đẹp của chính mình, gương mặt thanh thuần lộ ra ý cười hết sức ngây thơ.
Nếu là trước đây, khi hai người còn đang hẹn hò, Tạ Vũ nhất định sẽ động lòng trước loại biểu cảm này, nhưng giờ đây trong mắt anh chỉ có duy nhất nỗi thất vọng cùng sự lạnh lẽo chưa từng có.
“Em làm sao mà không biết? Em càng phải là người nên biết rõ nhất mới phải.
Không phải ngay từ đầu đều là em cố tình bày ra tất cả hay sao? Từ chuyện em ôm anh ở thư viện, rồi bị phát tán trên diễn đàn của trường, hay là cả chuyện vừa nãy, đều là em cố ý cả, đúng chứ?”
Nụ cười trong sáng trên môi Tiêu Cẩn Mai vụt tắt, cô nhìn chằm chằm Tạ Vũ.
“Anh biết rồi sao còn hỏi?”
“Tại sao em phải làm như thế?”
“Lúc đó chỉ là em giận dỗi, trong lúc nóng giận mới đòi chia tay với anh, nhưng anh lại lập tức đồng ý.
Hơn thế nữa, chúng ta mới chia tay nửa năm, anh lại nhanh chóng đem lòng yêu người khác, em làm sao có thể chấp nhận.”
Tạ Vũ chen ngang lời của Tiêu Cẩn Mai: “Nếu như em không muốn chia tay thì đừng có nói ra.
Lời một khi đã nói sẽ không thể thay đổi được.
Em không thể mỗi lần giận dỗi đều lấy việc chia tay ra đe dọa anh, anh không thể chịu đựng được.
Tình cảm giữa chúng ta đâu phải trò đùa để em hở một chút là đòi chia tay.”
Trước đây khi Tạ Vũ và Tiêu Cẩn Mai mới công khai hẹn hò, hầu hết sinh viên trong trường đều không quá bất ngờ.
Một người là thủ khoa khối tự nhiên, người kia lại là hoa khôi dung nhan tuyệt sắc, xuất thân của cả hai cũng không tầm thường, vậy nên hẹn hò với nhau cũng chỉ là chuyện một sớm một chiều.
Lần đầu tiên gặp Tiêu Cẩn Mai, Tạ Vũ cũng là rung động trước nhan sắc diễm lệ đó nên mới theo đuổi cô.
Khuôn mặt thanh tú gợi vẻ trong trẻo thuần khiết, mái tóc đen lượn sóng cùng làn da trắng như tuyết chính là hình ảnh mà Tạ Vũ luôn nghĩ tới mỗi khi nhắc đến Tiêu Cẩn