Đúng tám giờ sáng ngày đi biển, Châu Mãn Kì chưa tỉnh ngủ còn phải kéo theo một đống hành lí.
Cô là con gái mà, đi chơi thì phải chịu khó mang nhiều một chút
Vươn vai tập thể dục mà lòng cứ đăm chiêu nhìn chị gia sư còn đang ngáy ngủ trên ghế đá, Băng Thiệu Huy nhìn thấy là lại nở một nụ cười.
Kể ra thì từ ngày quen Châu Mãn Kì, nụ cười xuất hiện tầng suất thấp của Băng Thiệu Huy ngày một giãn nở nhiều hơn
"Băng Thiệu Huy !!!!"
Cái chất giọng ỏng ẻo này một lần nghe qua Băng Thiệu Huy đã xác định không phải của Châu Mãn Kì, giọng của Châu Mãn Kì ấm hơn nhiều kèm theo chút gì đó ngơ ngơ nữa
Cô gái trước mặt là người mà Băng Thiệu Huy để ảnh trên màn hình chờ, Châu Mãn Kì dụi mắt khó chịu với tiếng ồn cứ láo liên qua đôi tai nhạy cảm.
Cô mắt nhắm mắt mở mím môi nhìn cô gái nhiệt huyết chạy đến ôm Băng Thiệu Huy vào lòng
Mới sáng ra đã gặp cảnh tượng cho cớm nhầm cơm chó này thì bắt Mãn Kì lao động khổ sai cô cũng chịu.
Có gì đó không đúng cô mở đôi mắt to hẳn ra thì mới biết không phải cặp đôi tình nhân nào đó ôm nhau mà là Băng Thiệu Huy đang ôm một cô gái lạ
Trong lòng Châu Mãn Kì bỗng nhiên co thắt, khuôn mặt của cô gái quen quen như đã gặp đâu đó riêng Châu Mãn Kì không tài nào nhớ nổi.
Cô lặng người nhìn cả hai không rời mắt một hồi lâu sau đó tự lấy lại nhận thức mà lảng tránh sang nơi khác hít thở
Cảnh tượng ấy cứa đảo qua đảo lại trong tâm trí Châu Mãn Kì, cô biết mối quan hệ hiện tại chỉ là gia sư và học trò thân thiết nhưng tại sao ...!Tại sao đến lúc nhìn thấy Băng Thiệu Huy ôm một cô gái lạ lòng Châu Mãn Kì lại dấy lên bao nỗi lo sầu đáng ngại
"Châu Mãn Kì, hôm nay chắc cô không đi cùng cháu được rồi"
Phu nhân Băng nói một câu làm cho Châu Mãn Kì cảm thấy như sét đánh ngang tai, vậy là cô phải chịu đựng nhìn cả hai con người kia tình tứ quấn quýt bên nhau sao, cô quyết không muốn
"Còn dư một ghế trống, hay nói Châu Ánh Vĩ đi cùng con nhé"
"Dạ được" Mãn Kì phản ứng nhanh nhạy, không để tâm đến kẻ phía xa mặt mày tối mù mịt chắc là do gộp bao nhiêu suy nghĩ đen tối trong đầu cuối cùng phải bị tống khứ đi hết
Chuyến đi chơi bất đắc dĩ có thêm "người yêu" của Băng Thiệu Huy và "em trai thân thương" của Châu Mãn Kì tham gia.
Ngày đầu dạy học cho anh cô đã ngửi thấy sặc mùi của một cậu con trai hư hỏng, đã gần một tháng nhưng Băng Thiệu Huy không có ý định chia tay cô gái đó càng làm cho Châu Mãn Kì nghĩ mình là kẻ thứ ba, là một trà xanh già chát
Khởi hành chậm trễ một tiếng do sự xuất hiện đột