"Thiệu Huy"
Băng Thiệu Huy chờ bác tài xế riêng chạy từ bãi giữ xe ra ngoài tuy chất giọng nhàn nhạt giống với Châu Mãn Kì nhưng chưa bao giờ nó làm anh quên mất chất giọng thật sự của cô cả, điệu bộ giữ nguyên lạnh nhạt :"Gì"
Tô Nhược Lam không tin trước mắt bố mẹ anh là một người khác và trước mắt cô ta anh cũng là một người khác
Tính trà xanh đã ăn sâu vào trong máu bèn trưng ra bộ dạng tiểu tiên tử ủy khuất :"Lúc nãy anh gọi em là Lam Lam mà, đừng lạnh lùng quá như thế với em chứ~"
" Được, Lam Lam chỉ cần mở miệng mách Châu Mãn Kì về chuyện hôm nay thì Lam Lam tự biết thứ ập đến trong cuộc đời mình rồi đó" Băng Thiệu Huy chỉnh sửa cà vạt, nhếch môi nhàn hạ
Cùng lúc bác tài xế chạy đến, Băng Thiệu Huy thao tác tương đối nhanh khiến Tô Nhược Lam trở tay không kịp xin xỏ đi nhờ
Vứt áo vest sang một bên, bác tài xế ngó nghiên xem thái độ của anh như thế nào, cười cười :"Cậu út chắc ghét Tô tiểu thư lắm"
"Ông còn phải hỏi à ?" Chuyện đã quá rõ ràng, anh mệt dĩ nhiên cáu gắt đáp bác tài xế
"Hừm, lúc đầu tôi cũng không ác cảm Tô tiểu thư quá nhưng một ngày tôi gặp Mãn Kì và rồi tự dưng tôi về phe con bé, bóng dáng Tô tiểu thư khiến tôi cảm thấy chướng mắt"
Cũng phải thôi, Châu Mãn Kì hiểu chuyện tính cách dễ gần không đòi hỏi cũng như biết giữ thể diện cho đối phương nhắc đến là cảm thấy mát lòng mát dạ.
Trái ngược Tô Nhược Lam nhỏ nhen tính cách khó gần còn thêm địa vị được ngậm thìa vàng từ nhỏ thế nên kiêu kì ác liệt cũng là điều hiển nhiên
Không đến trường nữa, xế hộp dừng trước cổng trường đại học sau giờ ra về.
Thiệu Huy vẫn mặc vest đeo một chiếc kính râm đen tuyền trông vô cùng phong lưu trở thành nam châm thu hút đại đa số sinh viên tản bộ ra về
Đợi rất lâu, Châu Mãn Kì chưa có dấu hiệu xuất hiện đồng thời Sở Hân dạo trước cổng chờ người đưa đón, Thiệu Huy nóng lòng không để bác tài xế ra mặt đã láo nháo chạy đến mục đích để tìm Mãn Kì
Nhưng cô vẫn không ló dạng bên cạnh cô ấy, anh cảm thấy thất vọng xen chút bốc đồng tức tối cố gắng làm xong công việc thật nhanh và cô lại trốn đi đâu mất, giọng anh gắt lên nghe có chút quát tháo :"Châu Mãn Kì đâu ????"
Sở Hân khó chịu trả lời :"Cậu ấy nghỉ tiết chiều có chuyện riêng, cậu là bạn trai cậu ấy mà cũng không biết cậu ấy đi đâu sao ?"
Dòng người đã lưng chừng thấp đi so với ban nãy, Châu Mãn Kì ở đâu và đang làm gì lắp đầy chỗ trống não bộ Băng Thiệu Huy, Sở Hân thực tình không biết cô nơi đâu làm anh tức giận quăng nát chiếc điện thoại gọi cho cô gần trăm cuộc muốn nóng