Câu nói được kì vọng xuyên suốt, Băng Thiệu Huy xoay cơ thể Châu Mãn Kì đối diện với anh đặt cô lên cạnh bàn vệ sinh, quan sát nét mặt ngượng ngùng chẳng thể giấu kín
Khoảnh khắc ấy trái tim Châu Mãn Kì như muốn nổ tung, từng đường nét sắc sảo trên khuôn mặt Băng Thiệu Huy cô tường tận chứng kiến
"Em biết anh chờ câu nói này rất lâu rồi không ?"
Nói rồi Băng Thiệu Huy mãn nguyện phủ lên môi Châu Mãn Kì nụ hôn nồng nàn.
Châu Mãn Kì rất nhanh phản xạ có dè chừng nhưng rồi cũng thong thả đón nhận
Anh nhấc bỗng hai chân cô lên đặt Mãn Kì nằm xuống giường đầy chân thành, màn hình tivi được anh sử dụng phím tắt, cả người luồn vào chăn mền ôm cô
Không gian tối u tĩnh mịch, Băng Thiệu Huy nhìn Châu Mãn Kì còn Châu Mãn Kì nhìn lên trần nhà.
Ánh mắt ấy rảo qua nhau lại cười xấu hổ, tự nhiên có một ngày Châu Mãn Kì đang tức giận chuyển sang hạnh phúc vô bờ bến, người mang sự tức giận đến là anh người mang hạnh phúc đến cũng là anh
"Nếu sau này con là bé gái thì anh đặt tên gì ?" Châu Mãn Kì trằn trọc không ngủ, khẽ chuyển mình ôm Băng Thiệu Huy nhỏ giọng
"Họ của anh, tên đệm là Mãn còn lại em thích sao tùy ý đặt"
"Anh không thích con gái à ?"
"Có.
Nhưng anh thích em hơn"
Mãn Kì nghe xong cười khổ, đắn đo suy nghĩ trong chốc lát rồi hỏi tiếp
"Thế còn bé trai ?"
"Họ của anh, tên đệm thì..."
"Lấy Thiệu đi, dễ nghe đó"
"Ừ ! Miễn là nó không giành vợ anh thì được"
"Haizz anh nghĩ nhiều rồi, lỡ sau này con bám bố để em một mình thì sao ?"
"Sau này thì...Thôi để tống khứ đứa bé ra khỏi bụng em anh từ từ bù đắp"
"Anh...Lưu manh vừa thôi"
Tương lai sáng chói đều mơ mộng một gia đình ấm cúng, Châu Mãn Kì khẽ cười mỉm chợp mắt.
Cả người cô vẫn ôm anh và anh cũng đang ôm cô.
Chưa khi nào họ lại ôm chặt đến mức này, khả năng truyền tải hơi ấm "hạnh phúc" càng lúc càng lớn
Vì để chăm sóc vợ tại nhà ổn thỏa mất công lên tập đoàn làm việc, Băng Thiệu Huy đều đặn tổ chức họp hội đồng qua màn hình chứ chưa từng đặt chân đến Băng thị suốt nhiều tháng, tài liệu thường xuyên sai James lấy về để anh kí kết cũng như xem xét
Châu Mãn Kì mang thai chạm mốc thời gian gần kề sắp sinh kể từ sự cố ngày hôm đó, bản tính hướng nội thấm trong máu nên cô ít ra đường, sáng nếu dậy sớm thì sẽ đi bộ tập thể dục còn không thì nằm nướng đến trưa trên nệm
Bản thảo luận văn cũng bỏ bê nhiều buổi, nghề nghiệp sáng tác cũng bị gián đoạn nhờ cục cưng trong bụng hoặc nói thẳng ra là do Châu Mãn Kì "lười"
Hôm nay đến tập đoàn Băng thị quản lí giám sát lại bộ phận quan trọng trong công ti, Băng Thiệu Huy không an tâm