Chap 25 chăm sóc-rung động
Sau ngày mà nó được tụi hắn cho xem cuốn album kia, đêm nào ngủ nó cũng nằm mơ thấy người con trai, người con trai đó luôn gây sự với nó. nhưng nó không nhớ ra được khuôn mặt đó, hình ảnh ấy cứ mờ ảo hiện trong đầu nó. mỗi lần như vậy nó đều phải uống thuốc an thần để dễ ngủ hơn.
Đêm hôm nay cũng vậy, nó cũng mơ giấc mơ ấy. cứ nhắm mắt lại là hình ảnh ấy hiện lên, nó không tài nào ngủ được, nên nó quyết định đi hóng mát một tý cho thoải mái rồi về ngủ tiếp.
Nó đang đi dạo thì có nhóm thanh niên khoảng 10 người tiến về phía nó trêu nghẹo:
“em làm gì ngoài đường giờ này vậy, lạc đường sao, cần anh đưa em về không”-tên cầm đầu
Nó không quan tâm, không thèm nhìn hắn một cái, định đi thì bị đám đàn em hắn chắn đường, nó khó chịu nhìn tên cầm đầu bằng ánh mắt lạnh lùng. Hắn cảm thấy thú vị với cô gái trước mặt, hắn bắt đầu động tay động chân.
“ em đừng có nhìn anh bằng anh mắt đó, anh sợ lắm”-hắn vừa nói vừa định chạm vào mặt nó thì:
“rắc”-nó bẻ tay hắn, hắn đau đớn nhìn nó bằng ánh mắt giết người, hắn liền ra lệnh cho đàn em của mình “đứa nào bắt được con nhỏ này tao thưởng cho đứa đó”.
Nghe đại ca mình nói vậy tên nào cũng mừng ra mặt, nhanh chóng bay vào bắt nó. nó nhìn bọn đó nhếch môi cười khinh bỉ. khoảng năm phút sau nó đã hạ gục tât cả.
Lúc hắn đi ngang qua con dường này vô tình thấy nó đang đánh lộn với mấy thằng dô côn, hắn nhanh chóng tấp xe vô lề, rồi chạy lại chỗ nó
“em không sao chứ”-hắn lo lắng
“không”-nó trả lời
Thấy nó mất cảnh giác một tên trong số đó đứng dậy, cầm cái cây đánh vào đầu nó
“bốp”-nó ngã xuống, do quá bất ngờ nên hắn không trở tay kịp, hắn nhanh chóng đá cho tên đó một cái, rồi đỡ lấy nó. còn bọn kia chạy mất.
“ice ah, em có sao không, tôi sẽ đưa em đi bệnh viện”-hắn khóc, hắn đau khi đây là lần thứ hai hắn không bảo vệ được nó.
Tại bệnh viện
“ting….ting” cửa phòng cấp cứu mở
“bác sĩ cô ấy sao rồi”-hắn luốn cuốn
“không sao, chỉ là vết thương ngoài da, nhưng có phải cô bé đã từng bị thương rất nặng không, hình như cô bé bị mất trí nhớ”-bác sĩ
“vâng, vậy vết thương này có ảnh hưởng gì đến cô ấy không bác sĩ”-hắn
“ cậu yên tâm, không bị ảnh hưởng gì hết, giờ cậu có thể ào thăm cô bé”-bác sĩ
“dạ, cảm ơn bác sĩ”-hắn
Hắn bước vào phòng bệnh thì thấy nó đã tỉnh
“tỉnh rồi sao, còn thấy đâu