Chap 39 buổi hẹn hò đầu tiên-cầu hôn
Việc ở công ty hắn cũng đã ổn thỏa, soo cũng đã trở về sau thời gian dài đi du lịch cùng vợ (Ji). Hắn giao hết lại toàn bộ công việc cho soo, còn hắn sẽ nghỉ ngơi và đưa nó đi chơi, nói chính xác hơn là đi hẹn hò.
Còn nó, sau thời gian hai tháng chân nó cũng đã đi lại bình thường rồi, sức khỏe tốt hơn nhiều. Nó đòi đi học lại để lấy cái bằng nhưng hắn không đồng ý. Nếu nó muốn học thì hắn sẽ mướn thầy về dạy cho nó. Cũng vì cái chuyện nó đòi đi học mà hắn với nó giận nhau suốt mấy ngày. Và hắn lúc nào cũng là người xin lỗi trước.
Hôm nay hắn và nó sẽ hẹn hò với nhau, là buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và nó.
Hiện tại cả hai đang có mặt tại khu vui chơi Darkness, nó rất hào hứng. Bây giờ trước mặt hắn là một cô gái vui vẻ hồn nhiên, không giống lúc ở nhà khi nào cũng lạnh lùng trầm tính hết. Hắn thật sự rất đau đầu không biết lúc nào nó sẽ hồn nhiên lúc nào nó sẽ lạnh nữa.
Hắn với nó bước vào công viên biết bao nhiêu ánh mắt hâm mộ có ghen tỵ có. Hắn bực mình khi có biết bao ánh mắt thèm thuồng của mấy thằng con trai nhìn Cnó, ngoài ra hắn còn khó chịu khi mấy đứa hám trai nhìn hắn. còn nó thì vẫn ngây thơ hồn nhiên, hắn nhìn nó chỉ biết lắc đầu.
Trò chơi hai người chơi đầu tiên là bắn súng vì giải thưởng của cuộc chơi này là một con gấu bông, nó nhìn con gấu đó là thích rồi. Hắn muốn lấy lòng nó nên ra tay, nhưng ai ngờ hắn có bắn trúng mục tiêu đâu toàn trật ra ngoài. Cứ thua rồi lại mua đạn chơi tiếp, nó bực mình quát hắn:
“đã không biết chơi mà còn tỏ vẻ anh hùng, đưa đây em bắn cho nè”- xong nó giật cây súng trong tay của hắn.
“có được không”-hắn nghi ngờ nhìn nó
“nếu được thì sao, anh cho em về Việt Nam nha”-nó gian gian nhìn hắn ra điều kiện
Hắn lưỡng lự một chập rồi hắn ngật đầu
Nó nhận đạn từ chủ cửa hàng, bỏ vào súng, rồi đưa súng kên ngắm “1…2…3” “bằng” “bằng” “bằng” ba phát đạn liên tiếp đều trúng mục tiêu. Hắn, ông chủ cửa hàng và mọi người há hóc miệng không tin vào mắt mình. Có người còn lấy tay dụi dụi mắt nữa kìa.
Sau khi nhận con gấu từ ông chủ cửa hàng nó đi tới chỗ hắn, đập vào vai hắn, giờ hắn mới tỉnh.
“em…em giỏi quá vậy”hắn
“anh nghĩ em là ai, phó bang BlackVampire đó nha”-nó cười đểu nhìn hắn
Hắn giờ mới nhớ nó là phó bang B.V mà, hắn thật ngốc mà. Giờ hắn khóc không ra nước mắt, hiazzzz, đành phải đưa nó về Việt Nam thôi, chứ hắn biết sao giờ.
Trò thứ hai là trò nhà ma, mặc dù hắn sợ nhưng buộc phải chiều nó, hắn đi trong nhà ma mà cứ ôm chặt tay nó không buôn, đến nỗi mà tay nó hằng dấu tay của hắn luôn. Cuối cùng cũng ra ngoài, hắn thở phào nhẹ nhõm. Giờ nó mới nhìn kĩ khuôn mặt hắn đầy mồ hôi, mặt tai mét, nhìn hắn nó cười to:
“hahahaha. Cái tính sợ ma của anh vẫn còn ah”
“em có thôi cười không thật mất mặt quá mà”-hắn cằn nhằn
“thôi, thôi em xin lỗi được chưa, giờ chúng ta đi ăn cái gì đi em đói quá”- nó
“uhm, anh cũng thấy đói”-hắn xoa xoa cái bụng.
Rồi cả hai dắt tay nhau đi ăn, sau khi ăn xong nó và hắn đi đến khu mua sắm sầm uất nhất của seoul: Dongdeamun, một khu chợ nổi tiếng nhất nhì ở hàn quốc.
Đến đó nó mua rất nhiều thứ: mua áo đồ cho bame nó, mua nhân sâm hàn quốc nè, mua đồ lưu niệm, đặt biệt hơn hết là đến cửa hàng bán album, và poster của các sao hàn quốc.