[Tokyo Revengers] Làm Việc Ở Phạm Thiên Cũng Nhàn

Merry Christmas (2)


trước sau

Asura quấn khăn tắm, cô đứng đó ngắm nghía tủ quần áo của mình cũng được một lúc rồi.

"Hừm."_Asura chống tay lên cằm, ngẫm đi ngẫm lại thì có gì để ngẫm chứ! :))

Toàn là mấy bộ pijama hình con vật thôi.

Không biết là hôm nay cô nên mặc bộ con heo màu hồng cười hay con heo màu hồng khóc đây ta?

Khó chọn thật sự!

Asura nhớ bộ con heo hồng khinh bỉ lúc trước quá, cô đốt nó mất tiêu rồi còn đâu.

Kakuchou  đứng bên ngoài nói vọng vào bên trong phòng.

"Asura ơi, không hay rồi!"_Giọng hắn vô cùng hoảng hốt.

"Rindou nó nổi điên với cái máy nướng ở dưới bếp đấy! Mày không xuống là cả cái phòng bếp coi như đi tong!"_Kakuchou gấp gáp nói.

"Hừm."_Asura thở dài, thôi, hôm nay mặc bộ con heo nụ cười.

Từ tốn thay quần áo, sấy khô tóc, kẹp phần tóc mái lên. Xong, đã gọn gàng và xinh đẹp trở lại.

Asura mở cửa, đập vào mắt cô chính là hình ảnh một Kakuchou đang đứng đó và giơ nắm đấm về phía mình.

Chợt, mĩ nữ đứng hình mất vài giây.

Kakuchou bối rốt tột độ, hắn luống cuống giải thích. "T-tao...tao không có đánh mày, tao...định...cái cửa...gõ...kêu mày."

Đáp lại vẻ mặt đần độn của Kakuchou chính là một nụ cười dịu dàng. "Tao biết mà."

Cả hai cùng đi xuống nhà dưới

"Mà...mày...đã ổn hơn chưa?"_Hắn hơi cúi người xuống để cô có thể khoác tay lên vai mình, vừa đi vừa cẩn thận hỏi chuyện.

Asura gật đầu. "Ổn rồi, cảm ơn mày."

Kakuchou vừa định nói gì đó thì chợt khựng lại, hình như vừa có tiếng động phát ra từ nhà bếp thì phải.

Cả hai vội vàng xuống bếp xem thử. Trước mắt mĩ nữ chính là gian bếp thân thương và một mĩ nam mang tạp dề màu tím nhạt.

"Ơ Asura? Khỏe rồi à?"_Hắn hỏi han.

"Dư sức đập mày đấy thằng l-n ! Mày làm đéo gì với cái máy nướng vậy hả?"_Asura trầm mặc trong giây lát rồi bắt đầu quát ầm lên.

Không hiểu sao, Rindou nghe thấy thanh âm quen thuộc này thì tự nhiên lòng nhẹ nhõm đi hẳn. Bây giờ hắn đã chắc chắn rằng Asura đã có thể bình thường trở lại.

Nhưng mà Rindou đâu có làm gì sai, hắn chỉ đập cái máy nướng để cho nó hoạt động thôi mà.

Cứ tưởng mĩ nữ sẽ nổi khùng lên rồi rượt Rindou như rượt Sanzu nhưng không! Cô đói bụng quá nên giờ không còn sức để vận động mạnh nữa.

"Mày coi chừng tao."_Lời lẽ đe dọa không chút gì là đáng sợ, bởi vì đói qua nên giọng Asura nhỏ xíu.

Cô nằm dài trên cái sofa vốn là màu đen giờ đã đổi thành xám lông chuột, đầu thì gối lên đùi của Kakuchou, chân thì duỗi ra một cách rất thoải mái.

Mới rời xa cái phòng khách yêu quý có một ngày thôi mà cảm giác như nửa thế kỉ đã trôi qua vậy đó.

Kakuchou đang mát xa da đầu cho Asura, không biết hắn học đâu ra cái trò này nữa. Cô sắp bị hói vì Kakuchou luôn đấy! Nhưng mà nhìn vẻ mặt quan tâm, ân cần của hắn khiến Asura không có nỡ lên tiếng từ chối ý tốt.

"Xin lỗi."_Hắn nhỏ giọng.

Cô nghĩ mình biết hắn đang đề cập đến điều gì. "Ngốc, không phải do mày."_Asura cười nhạt, tiện thể thì đưa tay lên nựng nựng cái mặt của ai đó đang xụ xuống.

Mấy tên này thích xin lỗi thật đấy, bọn họ đâu làm gì sai để phải xin lỗi như vậy. Cô không trách bất kì ai cả, thế nên...đừng xin lỗi.

Tivi hôm nay toàn chiếu những cảnh ăn mừng Giáng sinh, đêm lễ hội thật sự rất nhộn nhịp. Bên ngoài tuyết đã bắt đầu rơi, thời tiết âm mấy độ, ngồi bên lò sưởi là tuyệt nhất!

Bụng Asura lại biểu tình, cô xoa nhẹ lên chiếc bụng mỡ đáng yêu như đang an ủi nó.

"Con yêu, ba ba sắp về rồi, ráng chờ thêm chút nữa nhé."_Asura mím chặt môi, thanh âm đau khổ cất lên.

Nghe thật sự rất dễ gây hiểu lầm...

Chờ Sanzu đến nỗi thân xác này cũng sắp khô héo rồi!

"Nhích cái chân qua chút coi!"_Rindou từ phòng bếp đi lên, hắn vỗ lên chân cô một cái.

"Ủa? Không nướng bánh nữa à?"_Asura hỏi nhưng thực chất là đang chọc quê tên đầu tím.

"Mày có chỉ tao bật máy nướng đéo đâu!"_Rindou bức xúc ngồi xuống.

"Có, mà mày quên rồi đấy thằng l-n ạ."_Asura lườm hắn.

Ngoài cổng vọng đến tiếng động cơ Mercedes-Benz của Sanzu và cả tiếng chửi rủa của Ran nữa.

"Thằng chó!"_Hắn uất nghẹn trong lòng, chưa bao giờ Ran cảm thấy muốn xỉu như lúc này.

Sanzu thì còn khuya mới thèm để ý lời mắng chửi của hắn đấy! Đầu hồng còn đang bận rộn chạy đến bên tình yêu của đời mình rồi.

Mặc dù đang là mùa đông nhưng trong lòng Sanzu giờ đây chính là ánh nắng ấm áp của những ngày xuân thơ mộng.

Xoẹt! Rầm!

Tia sét lóe lên rồi phát nổ ngay trong bầu trời suy nghĩ của hắn.

Asura đang...đang nằm lên đùi của Kakuchou đó sao? Cô còn gác chân lên đùi của Rindou nữa...quá đáng lắm!

"A, Sanzu về rồi."_Mĩ nữ mừng rỡ ngóc đầu dậy ngó ra cửa, ánh mắt lấp lánh vẻ trông chờ.

Tia sét biến mất rồi, gió xuân lại thổi đến. Thì ra cảm giác có người ở nhà chờ mình là như thế này sao?

"Xem Sanzu mua nhiều quà cho Asura chưa này."_Hắn giơ một đống thức ăn lên khoe với

cô, ngữ khí lẫn vẻ mặt đều không thể kiềm chế nỗi sự hạnh phúc.

Rindou tự nhiên thấy mắc ói quá...

...

9 giờ tối, cả bọn chính thức mở tiệc mừng Giáng sinh.

"Asura...không gọi cho Natsuko à?"_Rindou quay sang hỏi trong khi đang phụ giúp cô dọn thức ăn ra đĩa.

"Có gọi rồi, nhưng con bé bảo không đến được, nó bận gì rồi."_Asura đáp.

"Ờ, vậy à."_Hắn gãi đầu, không hỏi thêm gì nữa.

Thức ăn nhanh chóng được dọn ra bàn. Asura đã suýt rơi nước mắt vì những món ăn mà Sanzu mua về cho mình đấy. Cô chỉ bảo là đói bụng thôi mà hắn đã mua về toàn những món mà cô thích. Đúng thật là thằng chó! À không, thằng chó đáng yêu.~

"Takeomi đâu?"_Ran nhìn xung quanh rồi lên tiếng hỏi.

"Đi với bạn gái rồi."_Sanzu trả lời.

"Khiếp! Thằng cha đó sao không đám cưới luôn cho rồi đi, dây dưa mãi phát mệt đấy!"_Rindou nhếch môi rõ khinh bỉ, thân là một người cô đơn, hắn ghét cảnh những cặp đôi nào có thể bên nhau dài lâu.

"Mày không có bạn gái nên mới ghen tị chứ gì!"_Asura như nhìn rõ được tâm can của đồ đệ, cô cũng nhếch môi, giọng châm biếm.

Rindou đặt miếng bánh ngọt trở lại đĩa, nét mặt giống như đang muốn bảo rằng : thì ra mày chọn cái chết.

"Mày có tư cách nói câu đó với tao à? Thế mày đã quen ai bao giờ chưa? Đã thích ai bao giờ chưa?"_Rindou chỉ thẳng mặt sư phụ, khinh hơn cả lúc hắn khinh Takeomi.

Sanzu chớp chớp mắt, từ nãy đến giờ cứ đang bận nhìn cô suốt thôi.

Nói thật, mặc dù thương thì thương đấy nhưng mà sao nhìn mặt Asura ngu quá vậy nè? Ban đầu gương mặt đã trông không thông minh rồi đã vậy mà hôm nay mắt còn bị sưng nữa chứ.

Sanzu phải kìm chế dữ lắm mới không buông lời chọc ghẹo cô đấy!

Một bữa tiệc Giáng sinh với không khí vô cùng náo nhiệt, người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ không thể ngờ được rằng, cô gái đang vô tư ăn uống đằng kia đã vừa mới trải qua chuyện khủng khiếp gì.

"Cạn!"_Asura nâng ly, một hơi nốc hết sạch cốc bia. Hôm nay là ngày đặc biệt nên phải uống!

Rượu vào thì lời ra.

Mĩ nữ đặt cốc bia xuống bàn, dõi mắt một lượt hết tất thảy các thành viên trong nhà.

"Mikey ấy...hình như nó có bạn gái rồi thì phải."_Cô nghi hoặc cất lời.

Phụt! Sanzu bị sặc bia...

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha ????❤

Đêm Giáng sinh chưa kết thúc đâu nha=)))

Dạo này thấy có nhiều bài phốt đạo truyện quá đang cảm thấy sợ hãi và lo cho mấy đứa con của tuiii:((


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện