Vài hôm sau, tang lễ của Karasawa Yuzuha được tổ chức âm thầm tại nhà riêng của gia đình Karasawa. Trong tang lễ, người anh trai đã ngừng liên lạc từ lâu cũng xuất hiện. Karasawa Tatsumi trong bộ vest đen ảm đạm, ngay cả đôi mắt tinh ranh xán lạn ngày nào giờ cũng hằn lên một nỗi tang thương. Người thân cuối cùng trên cuộc đời này của hắn đã ra đi vĩnh viễn, đặt dấu chấm hết cho cuộc đời bằng màu trắng xóa của thuốc phiện.
"Nén đau buồn."
Một tang lễ kín đáo, toàn những gương mặt quen thuộc đến tham dự. Những bạn học cũ của hai anh em đều có mặt. Sano Erika, Suzuki Mako, Miyamura Katsuki, Kawaragi Sousuke, có hai đứa trẻ họ Haitani, nhưng lại không thấy bóng dáng Todoroki Yuma đâu.
Karasawa Tatsumi muốn gặp riêng Sano Erika một lát. Ở chỗ không người, Karasawa Tatsumi run giọng, hỏi đúng hai chữ, "Là ai?"
Sano Erika lắc đầu. Cô ta cắn môi, chút giận dữ chạy ngang đồng tử đen tuyền kia, "Không liên lạc được với Yuma." Erika nói.
"Yuma làm à...?"
Do dự hồi lâu, Erika lại lắc đầu, "Chưa xác định được." Cô ta bực bội, "Nghi vấn đổ về rất nhiều hướng. Yuzuha không bao giờ cảnh giác, tật xấu này của nó đã hình thành từ khi cộng sự là Mako, vậy nên hung thủ mới chọn phương thức tráo thuốc."
"Mako là người luôn ở cạnh Yuzuha nên dễ động thủ nhất, nhưng thằng đấy không có động cơ để làm vậy, hoặc động cơ của nó tao chưa điều tra được. Tuy nhiên, vẫn còn đối tượng khác có khả năng hạ sát, như Katsuki và Sousuke, cả Yuma cũng thế. Nếu mở rộng phạm vi thêm nữ thì chúng ta có ba đối tượng lớn, Ouya, Sasagaki và Yamaou. Còn những kẻ thù khác của Shiva thì tạm thời chưa thấy động tĩnh."
"Yamaou?" Karasawa Tatsumi cau mày, "Ý mày là đời thứ sáu, Fujimaki?"
"Đúng vậy, mày đưa Fujimaki ngồi lên cái ghế đời thứ sáu, nhưng tao và Shiva chính là người đẩy Fujimaki khỏi đài lúc trước. Huống hồ, Yuzuha còn là người đứng ra đoạt đi đường máu kinh tế của Fujimaki. Fujimaki hoàn toàn có động cơ để làm."
"Mà Ouya và Sasagaki..." Erika tặc lưỡi, "Ouya thì không nói, hiệp nghị vẫn còn, thủ lĩnh bên kia là kẻ thức thế, ắt sẽ không ngang nhiên hạ sát như vậy. Còn Sasagaki mới là vấn đề."
"Tranh chấp giữa Sasagaki và Shiva vẫn chưa chấm dứt. Shiva nắm được cái đuôi của Sasagaki, có thể đó là động cơ cho chúng hạ sát cán bộ bên ta cũng nên. Todoroki Yuma là người đảm nhận vụ này, nhưng hiện tại cũng không liên lạc được. Tao e..."
Đến đây cũng không cần phải nói chi nhiều, trong lòng bọn họ ắt cũng tự rõ. Một lát sau, Sano Erika cùng nhóm cán bộ rời đi tang lễ, tốp người com lê đen nhanh chóng trở về cao ốc Akehisa để mở họp.
Thế giới ngầm đã bắt đầu nổi sóng, mà giới bất lương cũng chẳng yên bình gì.
Sau trận Huyết chiến Halloween, Valhalla đã sáp nhập dưới trướng Tokyo Manji, mở rộng nhân lực của băng đảng này lên gần năm trăm người. Baji Keisuke hãy còn đang tiến hành điều trị, Hanagaki Takemichi kế thừa ý chí của Baji và trở thành Đội trưởng Phiên đội một.
Để giải mã những hoài nghi về động thái của Valhalla khi gia nhập dưới phiên đội Kisaki, đồng thời cũng tìm kiếm chỉ dẫn cho hành động tiếp theo, Hanagaki Takemichi chọn trở về tương lai để thăm dò cùng Tachibana Naoto.
Ngay khoảnh khắc Hanagaki Takemichi bắt tay với Tachibana Naoto mười ba tuổi, cùng thời điểm ấy, tại tương lai mười hai năm sau, ở một góc tầng thượng phố Shinjuku, mấy giọt máu đào chảy xuống từ mũi của người đàn bà đang hút thuốc, thấm đỏ lòng bàn tay hòa cùng với mồ hôi chẳng phù hợp với tiết trời tháng mười một.
Lại nữa, cái cảm giác bị thế giới ảnh hưởng này chẳng bao giờ là thoải mái.
Michelle tắt thuốc, vứt tàn xuống nền đất rồi nói với người sau lưng, "Koko, điều tra đến đâu rồi?"
"Tìm được kẻ làm loạn rồi, thưa chị." Gã thanh niên với mái tóc pha màu đen trắng - Kokonoi Hajime tiến đến, đưa cho Michelle một chiếc khăn. Cô ả nhận lấy và lau máu mũi đi. Kokonoi nói tiếp, "Matsuno Chifuyu ở Tokyo Manji và Hanemiya Kazutora của Thiên Trúc."
"Kazutora sao? Thiên Trúc đang muốn làm gì?"
"Chưa rõ, thưa chị." Giọng Kokonoi hơi trầm ngâm, "Nhưng thứ em lo bây giờ là hành động của Kurokawa Izana hơn là Hanemiya Kazutora. Hanemiya chỉ là một con tép thôi, có thể xử lý được. Tuy nhiên, Kurokawa đã bắt tay hợp tác với Nasie chống lại Shiva từ giữa năm nay và gây thiệt hại đến Shiva rất nhiều, lần này em nghĩ hắn ta đang lên ý định cấu kết với Kisaki phản bội Shiva để đưa Touman khỏi dây rối. Trận với Thiên Trúc đợt trước, Haitani Ran đã chết, Haitani Rindou cũng mất liên lạc. Mà bên Touman, Kisaki đã bắt đầu thanh lọc lại tổ chức."
"Nếu hắn chĩa mũi súng về những thành viên cũ của Hắc Long," Michelle nói, "Bảo Hakkai xử lý hắn đi. Đừng để con mọt ấy kịp làm gì."
"Vâng, thưa chị."
Kokonoi Hajime theo chân Shiba Hakkai và Inui Seishu đến địa điểm gặp mặt của các cán bộ Touman. Xem ra thời gian vẫn còn sớm, trong phòng ngoài bọn họ ra thì chỉ mới có hai người khác là Muto Yasuhiro và cấp dưới của hắn. Bắt gặp ánh mắt dè chừng của Muto, Kokonoi hừ lạnh.
Một con chuột nhắt từ Thiên Trúc.
Kokonoi tựa lưng vào thành ghế, nhắm hờ mắt nghỉ ngơi. Mấy dạo này chuyện gián điệp và phản bội toàn đè lên vai gã. Đúng là thiếu anh em Haitani thì lượng công việc toàn là gấp đôi bình thường. Gã hơi có chút hoài niệm những ngày chỉ cần quan sát bên Touman rồi báo cáo là xong, giờ thì hay rồi, gã phải làm hết hai phần công việc cùng một lúc. May mà chị lớn đề nghị tăng lương cho gã, nếu không chắc gã đã sớm đột quỵ vì thở không đều.
Chợt, hình như có cái gì mềm mềm lành lạnh đắp lên mặt gã. Kokonoi hé mi, tầm mắt bị che mờ bởi một màu trắng. Gã lấy khăn lạnh xuống, nhìn sang Inui Seishu, vừa lúc Inui cũng đang nhìn gã. Cả hai không nói gì hồi lâu. Một lát sau, Inui mới lên tiếng.
"Đừng làm việc quá sức." Rồi hắn dời mắt đi.
Kokonoi định đáp lời thì lại bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa. Những cán bộ khác của Touman lũ lượt bước vào trong, người vào sau cùng là Hanma Shuji. Hanagaki và Kisaki vẫn chưa đến. Người cũng gần đông đủ, vì vậy cấp dưới liền gọi thức ăn mang lên. Kokonoi định không động vào đũa, buổi tối mà ăn thì khó tiêu lắm, một lát gã còn có nhiệm vụ phải làm nữa, vậy nên thôi thà không ăn. Bỗng nhiên lúc này, Inui véo đùi gã một cái rồi đặt vào chén gã mấy con tôm và thịt.
Inui cau có, "Bớt có nhịn giúp tao. Mày lại nhịn thì ảnh hưởng hiệu suất công việc đấy." Hắn hạ giọng, nói nhỏ bên tai Kokonoi, "Cẩn thận chị lớn trách mày." Rồi ngồi lại như cũ.
Kokonoi bĩu môi, thầm oán giận Inupi từ khi nào trở thành bảo mẫu không biết, nhưng gã vẫn ngoan ngoãn