Những tiếng bước chân nặng nề đánh vào tiềm thức của Shiba Hakkai. Cậu ngẩng đầu, nhìn thấy người kia, đột nhiên mọi dũng khí trong cậu như cạn sạch. Người đang đến không ai khác chính là kẻ mà cậu muốn gϊếŧ đêm nay, và cũng là anh trai ruột thịt của cậu - Shiba Taiju.
Bắt đầu thôi, kế hoạch của "chúng ta".
Sau đêm nay, một trong hai người, Shiba Taiju hoặc Shiba Hakkai sẽ nắm trong tay Hắc Long. Nếu Shiba Taiju thắng, Sano Erika sẽ lật bộ mặt của kẻ kia và mạch Hắc Long cả sáng lẫn tối đều sẽ bị Shiva bắt lấy hoàn toàn. Nếu Shiba Hakkai thắng, Hắc Long sẽ đi theo nó và nhập làm một với Touman, tạo ra thế lực dưới trướng khổng lồ, khuếch đại phạm vi ảnh hưởng của băng đảng và cả Mikey. Nhìn bên nào thì cũng có lợi cho họ Sano cả. Nhưng thứ Sano Erika thật sự lo lắng chính là Hanagaki Takemichi.
Đứa trẻ đó nằm ngoài kế hoạch của cô.
Bài kính lạy Cha vang lên cùng với âm thanh của chiến tranh.
"Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh cha cả sáng. Lạy cha, từ trời cao xin lắng nghe chúng con, xin hãy tha tội cho chúng con. Amen."
Trận chiến của bọn họ bắt đầu. Hakkai hét lớn, dùng hết dũng khí truyền vào "món đồ" mà [Kawaju] đã giao cho cậu và xông đến chỗ Taiju. Con dao găm dưới ánh đèn ngũ sắc của những tấm kính màu ở nhà thờ càng toát nên một vẻ lạnh lẽo và sắc lẹm. Hakkai toan đâm nó vào anh trai cậu, nhưng chung quy thì chơi bẩn công khai chẳng bao giờ chiến thắng sức mạnh tuyệt đối. Shiba Taiju dễ dàng hất văng con dao găm sang một bên và bóp lấy cổ Hakkai mà nâng lên. Trông Hakkai rơi vào tay Taiju thật yếu ớt và nhàm chán. Điều đó khiến cho kẻ âm thầm quan sát phải thở dài thất vọng.
Quá nhanh.
Xem ra thì hận thù cũng không thể nuốt trọn sự hèn nhát trong lòng cậu út Shiba. Nếu đủ hận, đủ quyết tâm, ắt cái đầu tự giác nghĩ ra cách để tiêu diệt được kẻ thù mà thôi.
Nhưng không sao, bởi Kisaki Tetta đã chuẩn bị cho Sano Erika một con cờ còn tốt hơn thế.
Khói thuốc lá làm mờ đi hai hố đen trên gương mặt xinh đẹp của người đàn bà tóc hồng. Nhiều khi, đến Chúa Trời cũng chẳng hiểu được Sano Erika là con người như thế nào. Nói cô ta phức tạp, cô ta lại đơn giản mà dùng một kế hoạch khích tướng của trẻ mẫu giáo để đẩy xích mích gia đình Shiba lên cao trào. Nói cô ta đơn giản, cô ta lại lần trước được đường đi nước bước của Kisaki Tetta và lợi dụng điều đó cho mục đích của mình.
Cô ta sử dụng Shiba Hakkai, Kisaki Tetta sử dụng Shiba Yuzuha. Tiện tay, cô ta liền mang luôn cả cô bé ấy vào kế hoạch của mình. Càng đông càng vui mà, phải không?
Một chốc lát, khi mà Shiba Taiju chuyển đối tượng cho những cú đấm cuồng nộ của gã ta sang Hanagaki Takemichi, bất ngờ đã xảy đến. Từ dưới hàng ghế, bóng hồng xinh đẹp lao ra và lưỡi dao trên tay người con gái ấy đâm dứt khoát vào sau lưng của Taiju, nơi mà gã đã cố tình bỏ quên phòng bị.
"Yuzuha!? Sao mày dám hả, con khốn này!?"
Gã ta hất văng em gái mình ra một cách bạo lực, tay to đập phăng hàng ghế kế bên.
Ơn trời, là một con chiên trung thành của Chúa, nhưng đứng trước mặt Ngài, những đứa em máu mủ ruột rà của gã đang buộc gã phải đi vào đường cùng, cái con đường mà gã gọi là "tận diệt". Gã đã phải thực hiện những tội lỗi ô uế dưới cái nhìn bao dung của Đức Thánh. Phải chăng đây là nghiệp mà gã nên trả khi đã quá dung túng những đứa em, hay là thử thách mà Cha ban xuống cho con chiên của Ngài?
Gã ném bang phục sang một bên, hài lòng và trào phúng khi nhìn thấy biểu cảm tái nhợt và giật mình của những đứa em yêu dấu. Bởi thật đáng châm chọc làm sao, rằng quyết tâm của bọn chúng cho dù có dồn vào món vũ khí lạnh như băng kia cũng chẳng thể nào gϊếŧ chết được anh trai của chúng. Trong vô tình, gã liếc mắt, kí hiệu thánh giá đỏ và vòng tròn bạc rơi vào tầm nhìn. Gã nhíu mày, khóe môi cong lên một nụ cười giận dữ.
Kí hiệu đi ngược với Shiva chẳng phải là kí hiệu mà đối tác "trung thành" của gã thường dùng sao? Hay chăng, con dao này chính là âm mưu của vị đối tác kia dành cho gã đây?
Xem ra, Shiba Taiju gã thật là một kẻ đáng thương. Em ruột quay lưng, đối tác phản bội.
Mấy dòng nước mắt nóng hổi chảy dài trên gương mặt kiệt ngạo của gã thanh niên cao lớn. Những tưởng có chút xót lòng và chùn bước nào đó trong gã ta, nhưng than ôi, lời nói của gã ta khiến người nghe không khỏi lạnh gáy.
"Thưa Chúa, sao ngài chỉ toàn thử thách con như vậy?"
Gã giơ tay, đấm bay Yuzuha làm cô bé văng ra xa và lưng va đập mạnh, đau nhói khiến máu và nước mắt trào ra.
"Sao con lại phải gϊếŧ hai đứa em yêu dấu của mình chứ?"
Mặc cho Yuzuha có xông lên tấn công bao nhiêu lần, Taiju đều có thể nhẹ nhàng mà hất văng cô em gái nhỏ nhà mình. Thân thể em đau rát từng cơn, xương cốt tê mỏi và giờ thì em chỉ muốn nằm xuống một chỗ và mặc kệ sự đời. Hiển nhiên, thực tế không cho phép em làm điều đó. Yuzuha gắng gượng bò dậy. Em thở dốc, mấy giọt máu hòa cùng nước mắt rơi lách tách xuống sàn. Em không được dừng lại, bởi em phải bảo vệ đứa em trai yêu dấu của mình trước bạo lực của con quái vật cùng họ.
"Đúng là đồ quái vật mà..."
Yuzuha thì thào. Em gọi chính anh trai mình là quái vật mà lòng của em cũng xót xa lắm. Từ khi nào mà gia đình chúng ta lại lâm vào tình cảnh như thế này, hả Taiju, hả Hakkai? Em nhớ rồi, là khi mẹ mất.
Yuzuha lọm khọm đứng dậy, cầm lên con dao găm nguy hiểm và toan xông lên lần nữa. Em phải bảo vệ em trai. Sẽ không ai có thể cản lại em, Hakkai cũng thế, Hanagaki Takemichi cũng thế. Quyết tâm của em, không một ai– "Đó không phải là thứ dùng để bảo vệ người khác đâu."
Thế mà, ngay giờ phút này, em lại bị ngăn lại.
Chàng trai