Khiêm Tử Lăng ngự kiếm suốt ba ngày ba đêm đưa thẳng Mộ Tuyết về Động Tu Linh,khi y bay qua bầu trời của Ngọc Kiếm Đường đã bị Cát Danh Kỳ trông thấy
Hắn đuổi theo để xem là có chuyện gì đã xảy ra,tại sao Khiêm Tử Lăng không đi cùng các đệ tử về Chính Viện của Sơn Trang mà lại bế theo Mộ Tuyết bay thẳng đến Động Tu Linh.
Nhưng cả hai đã đi vào động trước khi Cát Danh Kỳ đến,hắn không dám tự tiện vượt qua cửa Động khi chưa có sự cho phép của Tông Chủ ,đó là phạm vào Môn Quy có thể bị trục xuất khỏi Sơn Trang.
_Tông Chủ sao lại mặc y phục màu đỏ nhỉ hắn xưa nay ghét nhất màu đỏ mà! sao hắn lại bế Lãnh Mộ Tuyết vào Động Tu Linh,lẽ nào Lãnh Mộ Tuyết đã bị trọng thương?nhưng điều đó đối với Khiêm Tử Lăng không phải là điều tốt sao?
Hắn suy nghĩ một lúc rồi đi tìm Phong Truy Mệnh,lúc này Phong Truy Mệnh lại không ở Chính Viện xử lý nội vụ mà chỉ có Kiều Linh và Ngọc Nhi.
_Phong Đường Chủ đã cùng một số đệ tử đến hậu sơn chữa lại vòng kết giới bảo vệ Sơn Trang rồi ,không biết Cát sư huynh tìm huynh ấy có chuyện gì?
_Ta thấy Tông Chủ bế theo Lãnh sư huynh ngự kiếm trở về ,nhưng lại bay thẳng đến Động Tu Linh cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Ngọc Nhi mắt sáng rực lên
_Lãnh sư huynh đã về rồi sao?muội phải đi tìm huynh ấy.
Kiều Linh nhắc nhỡ
_Muội không nghe Cát sư huynh nói gì sao,Tông Chủ và Lãnh Mộ Tuyết đã vào trong Tu Linh Động,muội dám xong vào đó sao?
_Muội muốn cũng đâu có được ,chưa bước qua cửa Động đã bị kết giới đánh văng ra rồi.
.
Kiều Linh nói
_Chuyện Tông Chủ trở về là chuyện hệ trọng của Sơn Trang ,muội sẽ thông báo xuống toàn Môn phái bảo chúng đệ tử đến nghênh tiếp ở cửa Động.
Cát Danh Kỳ không ý kiến vì đây là chủ ý của Kiều Linh nếu Khiêm Tử Lăng có trách cũng không đến lượt hắn,nhưng nếu Khiêm Tử Lăng và Lãnh Mộ Tuyết có gì mờ ám cũng sẽ bị lộ ra trước toàn Môn Phái.
_Ừm!
Sau khi Phong Truy Mệnh nghe thiên lý truyền âm của Kiều Linh thông báo cho các đệ tử toàn Môn Phái đến trước Từ Linh Động nghênh đón Tông Chủ,y cũng cảm thấy lạ.
_Tại sao Tông Chủ lại đến đó triệu tập chúng đệ tử?Có chuyện gì hay sao?
Khi mọi người tập trung đến đầy đủ thì ai ai cũng đều ngơ ngác nhìn nhau.
Tô Nhược Hồng hỏi Kiều Linh.
_Tại sao Tông Chủ không triệu tập chúng đệ tử ở sân Chính Viện mà lại đến Cấm Địa của bổn phái mà gặp mọi người,lẽ nào việc trợ giúp Kim Sa Phái đã xảy ra vấn đề gì rồi?
Kiều Linh vẻ mặt vô sự nói
_Muội không rõ,chỉ biết Tông Chủ bế theo Lãnh Mộ Tuyết ngự kiếm bay thẳng vào Động ! sợ có điều bất thường xảy ra với bọn họ nên muội thông báo cho mọi người biết.
Giọng thì điềm tĩnh nhưng Kiều Linh lại thầm khẽ động khoé môi.
Phong Truy Mệnh lo lắng
_Có khi nào Quỷ Quái ở Kim Sa Môn lợi hại đến nỗi đã ! đánh Mộ Tuyết trọng thương?
Triệu Tử Nhẫn không đồng tình
_Không thể nào ,Lãnh sư huynh là Tông Sư có linh đan đạt cấp Hoàng Kim,từng hạ sát một lúc hai con Quỷ cấp Đại ở Vĩnh Hoa thành không lý nào lại bị đánh trọng thương dễ như vậy! e là! Tông Chủ đang giở trò.
Cát Danh Kỳ phản bác
_Hừm chuyện gì mà qua miệng của ngươi cũng thành tệ hại,tại sao lúc nào ngươi cũng nghĩ Tông Chủ hãm hại Lãnh sư huynh?
_Ta nghĩ sao nói vậy,đây không phải lần đầu tiên Lãnh sư huynh bị thương vì Tông Chủ.
_Ngươi ngậm máu phun người.
_Ngươi hùa theo bao che!
Phong Truy Mệnh đau đầu nói
_Hai ngươi im hết đi! Ta và Tô sư muội sẽ vào trong xem! còn tất cả các ngươi ở bên ngoài không được tự ý đi vào,nếu vi phạm Môn Quy ,Tông Chủ giáng tội ta không thể nói giúp các ngươi.
Nói xong Phong Truy Mệnh và Tô Nhược Hồng đi vào.
! Bên trong sơn động!
Tử Lăng khi bế Mộ Tuyết lên đã biết rõ y bị Đông Kỳ Vân giở trò nên mới ngất đi,nhưng chẳng hiểu sao hắn không vạch trần trò khỉ này mà lại đưa Mộ Tuyết trở về Sơn Trang,không đến Chính Viện mà lại vào Động Tu Linh.
Trong động Tu Linh ngoài ba mươi động nhỏ dành cho tu luyện còn có hơn bảy mươi động khác chưa ai biết đến,có một sơn động là nơi Tử Lăng áo đỏ trú ngụ.
Động này rộng lớn ,trên trần có yểm chú thuật nên sáng tựa như có nắng sớm,xung quanh có hoa đủ màu đủ loại mọc sát vách đá, được trang trí tủ y phục ,bàn trà ,bàn để phụ kiện cài tóc,gương ,lược ,hộ uyển ! và có đủ đồ dùng như căn phòng ở Chính Viện của Lăng Đen ,ngoài ra còn có một hồ nước thông đến con suối bên ngoài Động Tu Linh.
Tử Lăng nhẹ nhàng đặt Mộ Tuyết nằm xuống giường ,không vội giải mê pháp cho y hắn cởi y phục xuống hồ ngâm mình.
Lăng Đen bị Tuyết Quỷ cào bị thương,cho nên Lăng Đỏ cũng mang vết thương ba đường dài sau hoắm trên lưng.
Hắn miễn nhiễm với độc nhưng không thể lành nhanh vết thương ,ngồi vận công một lúc hắn đưa tay lên búng tách một cái ,liền xuất hiện một con bọ cạp bằng ánh sáng màu đỏ,con bọ cạp bò quanh bàn tay hắn hai vòng rồi bay vèo đến bò lên người của Mộ Tuyết.
Nó bò đến cổ của y rồi dùng cái đuôi có kim nhọn hoắt đốt một cái đau điếng lên cổ Mộ Tuyết và biến mất.
_Úi da!
Mộ Tuyết bị bò cạp ánh sáng đốt một cái giật bấn người ngồi dậy,đưa tay sờ cổ.
_Ôi.
.
con gì cắn mình thế này!
Y chưa kịp định hình mình đang ở đâu thì đã nghe tiếng Tử Lăng vang lên.
_Lết đến đây kỳ lưng cho ta!
Mộ Tuyết trợn trắng mắt quay sang nhìn
_Ố!.
Y tê rần cả da đầu khi nhìn thấy Lăng Đỏ trần trùng trục ngồi dưới hồ nước trong veo cách cái giường y đang nằm chừng mười bước ,hắn nghiêng non nửa gương mặt tuấn tú ,rũ mi mắt nhưng con ngươi lại liếc về Mộ Tuyết,kiểu quyến rũ thường thấy của các mỹ nữ Cung đình khi tắm.
_"Tình huống gì đây ,tình huống gì! mình rơi vào động tắm tiên Thanh Lâu kỹ nam rồi sao?"
_Ngươi điếc rồi hả?hay muốn ta đông cứng ngươi thành người băng?
Lần này Tử Lăng quay cả người sang đối diện với Mộ Tuyết ,khiến cho toàn thân y thật sự bị đông cứng vì sợ.
_Lăng Đỏ?Đông,Đông.
.
Kỳ.
.
Kỳ.
.
Vân đâu!.
không lẽ không lẽ! đã bị !
!.
Trong đầu Mộ Tuyết lại hiện lên những cảnh tưởng tượng !.
Tử Lăng Áo Đỏ dùng Huyền Kiếm đông cứng Kỳ Vân thành người tuyết,sau đó dùng bàn bào đá bào ra từng ly đá tuyết có màu đo đỏ, hắn cười híp mắt rao bán.
_Đá bào xi rô! đá bào xi rô hiệu Bách Kiếm Môn đê.
.
ê! ê!.
! !
Tiếng của Tử Lăng hét lên làm Mộ Tuyết hoàn hồn trở lại.
_Còn không mau qua!.
Mộ Tuyết ba chân bốn cẳng vội bò xuống giường ,bò nhanh đến mé hồ ,y ngồi trên thành hồ ,đưa cả hai chân đang còn mang giày xuống nước ,đối diện Lăng Đỏ chỉ cách một gang tay.
Lần này Mộ Tuyết ngồi cao hơn Lăng Đỏ những hai cái đầu nên y cúi mặt nhìn xuống,còn Lăng Đỏ phải ngước mặt nhìn lên.
Đầu hai mài Lăng Đỏ càng hạ thấp,thì đầu hai mài của Mộ Tuyết càng chau lại như muốn liền nhau.
_Tông,Tông,Tông Chủ ! đừng giận,đừng giận! ta ta