Mũi Trâu vừa đi vừa run chân bước như nhún nhảy ,cứ cúi đầu lủi theo người hướng dẫn lùn đó,không dám ngó đông ngó tây nữa,trong lòng cô sợ điếng cứ như trái tim mình đã treo lên trên ngọn cây, mỗi khi đi ngang qua những cánh cửa ở hai bên vách tường hành lang ,cô nghĩ lỡ như vừa nghía qua xem một cái ,cánh cửa đó bổng bật ra ,bắt gặp ngay một con quỷ mắt đỏ rực ,răng nanh lởm chởm ,thân hình to như toà nhà nhìn vào mình muốn ăn tươi nuốt sống ,ặc có mà tiểu ra quần.
Họ đi đến một cánh cửa ở cuối đường thì dừng lại ,cánh cửa cao lớn hơn mười mét,nhìn cái cửa mà Mũi Trâu tưởng tượng.
_"Nơi làm việc của người khổng lồ!.
hic ! không ! Địa Phủ làm gì có người!.
là quỷ khổng lồ mới đúng! "
Người hướng dẫn lùn cất tiếng nói.
_Trợ lý Thần Chết mã số π/2! dẫn ma mới đến nhận phán xét.
Mũi Trâu:?????(•o•!)"Ố! !"
_Keetttt!.
Cánh cửa mở ra Vị trợ lý Thần Chết đó đi vào ,Mũi Trâu cũng đi theo,cô đi được ba bốn bước thì thấy được bao quát xung quanh của căn phòng.
Một không gian rộng lớn trãi dài vô tận ,không có trần nhà ,không có vách ,đều là những quyển sách bay lơ lửng,những quyển sách này đều là màu đen , ngoài một con đường có lót thảm đỏ rộng chừng bốn mét chạy dài từ cửa đến một cái bàn làm việc đặt giữa trung tâm thì trên sàn phòng này toàn chứa sách.
Phía trên mặt bàn làm việc rộng hơn năm mét đó có chất đầy những chồng sách cao hơn năm mét.
Qua những kẽ hở nhỏ chừng hai phân của các chồng sách cao đó ,Mũi Trâu nhìn thấy một bóng đen lướt qua lướt lại mới biết phía sau có người đang đứng hay ngồi gì đó.
Người trợ lý Thần Chết đi đến cách cái bàn làm việc khoảng ba mét thì đứng lại ,ông ta nói.
_Bẩm Phán Quan Đại Nhân ! hồn của Nguyễn Sơn Hùng đã dẫn đến.
Một giọng nói âm trầm cất lên làm vang vọng cả không gian.
_Ha haha!.
chào mừng ngươi đã đến với Địa Phủ!.
ở đây ngươi sẽ được trãi nghiệm những hình phạt tra tấn dã man nhất với những Quỷ sai có kinh nghiệm tra tấn linh hồn hơn ngàn năm ,bảo đảm thích đáng với những gì ngươi tạo nghiệp ở nhân gian!.
nơi đây chúng ta có mười tám cửa ứng với mười tám tội nghiệt đặc thù! sau khi ngươi thọ tội xong sẽ được khuyến mãi chén canh Mạnh Bà bên cầu Nại Hà đặc sản của Địa Phủ và còn được ngồi thuyền ngắm oán hồn trôi nổi trên dòng sông Vong Xuyên hoàn toàn miễn phí,qua bờ bên kia ngươi sẽ được đưa đến những Đạo luân hồi ,trở lại nhân gian,kết thúc một vòng du lịch Địa Phủ! ha ha ha!
Mũi Trâu:(°0°)????
Trợ Lý Thần Chết:(-_-!)! Ta biết ngươi vừa trốn việc lén đi du lịch Suối Tiên nhưng đây là Địa Phủ,ngươi là Phán Quan! không phải Hướng Dẫn Viên Du Lịch.
!! Ặc!.
vào chuyện chính đi!.
xét tội!.
phán xử!.
Một không khí đặc oánh mùi nghiêm túc xuất hiện,giọng của Phán Quan Đại Nhân phía sau chồng sách có phần trịnh trọng hơn.
_Nguyễn Sơn Hùng lúc ngươi còn sống đã phạm nhiều tội ác ghê tởm không thể tha thứ,tội bất hiếu đánh đập cha mẹ già,tội giết người cướp của,tội hãm hại phụ nữ đã có chồng khiến gia đình người ta tan nhà nát cửa,con cái sinh ra không nuôi mà đem vứt bỏ! tội đáng Đoạ Mười Tám Tầng Cửa Địa Ngục!.
lôi đi.
Mũi Trâu trợn mắt la hét
_Oan quá! Phán Quan Đại Nhân oan quá! huhuhu!.
con từ nhỏ đến lớn đều rất hiếu thuận chưa bao giờ cãi lại lời cha mẹ à,tuy con nghèo nhưng vẫn có công việc có thu nhập ổn định,sao đi cướp được chứ! huhuhu!.
.
có hãm hại chị em gái nào đâu!.
toàn bị người ta ức hiếp bắt nạt từ hồi còn học mẫu giáo đến tốt nghiệp phổ thông luôn à! sinh con ư? con nào mà sinh! bạn trai quen năm người! người sớm nhất cũng được hai ngày,người lâu nhất ba năm ! đi chơi chung hẹn hò toàn đi cách nhau mười thước,vô quán uống nước đứa ngồi một bàn ,ôm không được ,tay còn không cho nắm ,hôn thì mơ đi !.
sinh con cái gì huhuhu!.
ai cưới đâu mà sinh!.
huhuhu!.
chưa lấy chồng đã chết queo rồi đây này!.
hú hú!.
_Rầm!
Tiếng vỗ bàn vang lên chát chúa làm cho mấy chồng sách rung lắc.
_To gan! dám giảo biện hả! ngươi thừa lúc chồng người ta đi làm xa mò vô nhà cưỡng bách người ta đến mang thai,người ta sinh con ra thì ngươi bế đem vứt!.
sổ ghi tội còn viết rành rành đây!
Lúc này người Trợ lý Thần Chết mới há họng ,hai mắt mở to nhìn Mũi Trâu.
_Tuy dung mạo của ngươi xấu xí nhưng ta nhìn rất rõ ngươi vẫn là phụ nữ,cưỡng bách phụ nữ có chồng đến mang thai ư?Có gì đó sai sai nhỉ!
Phan Quan Đại Nhân vẫn hăng hái kể tội với giọng òm òm,còn Trợ lý Thần Chết thì càng nghe càng há miệng không ngậm nổi,cuối cùng hắn hét lên.
_Nhầm!
Phán Quan nghe xong im bật,một lúc lâu hỏi lại.
_Nhầm!.
gì?
Trợ lý Thần Chết thở hắt ra.
_Bắt nhầm hồn.
_Hả?
Mũi Trâu:(°0°)/! m.
.
m! m!
Tiếng lật sách sột sạt vang lên một hồi,Phán Quan đọc lẩm nhẩm nhưng vì không gian có vọng âm nên hai người còn lại vẫn nghe rất rõ.
_Nguyễn Sơn Hùng ,32 tuổi,khu phố Nam Hàn,số nhà 121314.
Mũi Trâu nghe xong liền cắt ngang.
_Dừng!khu phố Nam Hàn ư?tôi ở phố Nam Hà mà!.
Trợ lý Thần Chết lấy tay đỡ trán lắc lắc đầu.
_Đã bảo trong lúc làm việc đừng xem truyện tranh Doraemon mà không nghe!.
Lần này là lần nhầm lẫn thứ 1578 rồi thưa Phán Quan Đại Nhân!.
người muốn Diêm Vương Đại Nhân ghé thăm nơi này SAO HẢ?
Phán Quan nghe Trợ lý nói mà như hét vô mặt mình liền xấu hổ nuốt ực một cái rồi nhỏ giọng nói.
_Giờ tính sao đây! hay ta cho hắn hồi sinh nhé! mới vừa chết nóng hổi trong vòng ba ngày có thể hồi sinh sống tiếp!
Mũi Trâu cả người run lên vì tức giận,cô hét lên.
_Làm việc như thế mà xem được hả,ông có bị lé không?biết đọc chữ không?nam nữ không phân biệt được sao?Nam Hà và Nam Hàn không nhìn thấy rõ sao?hồi sinh cái đầu của ông!.
thân thể của tôi cháy đen thùi rồi! hồi sinh để thở oxy sống thực vật hả ,sống thế còn thảm hơn chết nữa.
Trợ lý Thần Chết nói:Xác của cô ta cháy đen chỉ còn khung xương thôi,hồi sinh làm quỷ sống thì được!.
Phán Quan:Ơ! vậy vậy!.
cho hắn trùng sinh đi!.
lật xem có ai số chưa tận mà bị chết oan lại hợp tần số linh hồn với hắn thì cho nhập thể hồi sinh đi!
Trợ lý Thần chết:Sổ sinh tử là ngài quản thưa ngài! tôi cầm chỉ là sổ ghi chép nhiệm vụ.
_Ồ.
.
ta quên! đợi chút!
Phán Quan lại lật lật sách sột sạt,Mũi Trâu thì ngó qua khe hở của mấy chồng sách cố nhướn to mắt để xem dung mạo của ông Phán Quan hậu đậu này ra sao,nhưng không nhìn thấy gì.
_À.
.
có rồi! người này được đó! là mệnh phụ phu nhân giàu có!.
sống thọ đến trăm tuổi! nào đi đi!
Mũi Trâu mừng rỡ đa tạ rối rít
_Đa tạ Phán Quan ,đa tạ! ta hứa sau khi hồi sinh ta sẽ ăn chay niệm Phật ,bố thí giúp người!.
_Ôi!.
phiền quá !.
đi.
_Á!.
Phán Quan dứt lời thì thò tay xuyên qua chồng sách,búng linh hồn của Mũi Trâu bay đi,Mũi Trâu kinh hãi khi nhìn thấy bàn tay to lớn như nửa ngôi nhà của Phán Quan Đại Nhân ,lòng suy nghĩ.
_Hước !.
ông ta khổng lồ quá!.
Linh Hồn của Mũi Trâu bay xuyên qua cánh cửa phòng thì rơi xuống một nơi khác.
_À hước!.
Cô thở hước lên mở mắt tỉnh lại.
Thấy mình đang nằm trên chiếc giường rộng lớn có trải tấm lông thú trắng tinh,trong căn phòng rộng lớn,có trang trí nhiều vật phẩm quý ,đèn trên trần nhà cũng là chùm đèn kiểu cách trong nhà quý tộc.
Cô mỉm cười hạnh phúc.
_Hức! hức!.
vất vả bao năm ! nằm chiếu lát,nằm niệm gấp!.
giờ mới biết cảm giác nằm niệm lông thú quý hiếm ! hic! ôi rèm cửa sổ kết bằng ngọc trai kìa!.
ơ đó là tủ quần áo !.
hàng hiệu đó nha!.
xuống xem! xuống xem!.
Mũi Trâu bỏ hai chân bước xuống giường,vừa đứng lên thì nghe tiếng răng rắc!
_Á! ôi! á!.
_Bạch!.
Cô nghe tiếng xương chân mình kêu lên ,chưa hiểu ra chuyện gì thì đã ngã ầm xuống sàn nhà.
Tiếp theo đó là cơn