Mộ Tuyết rời Quỷ Cung vội tìm đường rời Quỷ Thành,thế nhưng vì dung mạo tuấn mỹ của mình mà Y gặp nhiều rắc rối không đáng có,đi lanh quanh hơn cả ngày vẫn không thể rời thành.
Đường phố trong Quỷ Thành lúc nào cũng nhộn nhịp bất kể là ban ngày hay đêm,các hàng quán đều tấp nập mua bán,yêu ma quỷ quái đi dập dìu không ngừng.
Một trang nam tử mặc y phục trắng ,gương mặt khôi ngô ,dáng vẻ thoát tục đang ngơ ngác đi giữa dòng yêu quái ma quỷ ,khiến mọi ánh nhìn đều chú ý đến Y.
_Nhìn xem cái tên Y phục trắng sao lại đẹp mỹ miều đến như vậy?
_Trông hắn giống bọn Tu Tiên ở bên kia ranh giới nhỉ....là bọn Trung Nguyên trà trộn vào đây sao?
_Xằng bậy....có tên tu sĩ nào chán sống một thân một mình đi vào Ma Vực này chứ?ta nghĩ hắn là quá khéo tay luyện ra một bộ da hoàn mỹ thôi.
_Xì...các ngươi nông cạn quá....đó là Điệp Yêu biến hình....ta đã dùng mắt nhìn thấu xương cốt hắn rồi...
_Ớ ...đấy không phải là Cửu Vĩ Hồ Ly à?hắn là Mỹ Hồ Tiên đẹp là phải rồi...
Mấy cô nàng ở thanh lâu kỹ phường cũng nhốn nháo.
_Trăm nghe không bằng một thấy....chàng ấy đẹp quá....ta xuống dưới dẫn chàng lên đây....không được giành với ta...
_Ha ha...ngươi muốn bị xé ra trăm mãnh thì đụng vào hắn đi....Hắn là Bạch Phi của Đại Vương đó....
_Hừ...tiếc thế....
_Tránh ra ,tránh ra ,tránh ra.....
Giữa lúc đó từ đằng xa một đoàn quỷ binh hối hả cưỡi ngựa chạy qua,khiến cho mọi người dạt ra hai bên đường để tránh né.
_Woa chuyện gì mà náo động cả đội quân vậy?có chiến tranh à?
_Bọn dị tộc lại tạo phản hả?
Mộ Tuyết đứng lẩn vào đám đông sợ hãi lấy tay áo che mặt mình.
_Không phải là đang truy sát ta đấy chứ?
.....
Đêm trước Khiêm Tử Lăng về lại Tư Phòng,phát hiện ra Mộ Tuyết đã bỏ trốn liền nổi cơn lôi đình,đập phá tứ tung,còn không nương tay đánh chết mấy tên quỷ binh canh gác ngu ngốc đã để cho Mộ Tuyết qua mặt.Hắn ra lệnh đóng cửa Quỷ Thành ,cho quân binh đi tra xét mọi ngóc ngách trong Quỷ Thành để tìm cho ra Mộ Tuyết.
_Yaaaa....đồ khốn kiếp dám bỏ trốn ư....Bổn Vương sẽ không tha cho ngươi...LÃNH MỘ TUYẾT...
.....
Mộ Tuyết chạy ra đến Cổng mới biết Cửa Thành bị phong toả và tra xét nghiêm ngặt từng người đi qua.
Mộ Tuyết thấy tình hình bất ổn sợ bị nhận diện liền bôi bụi bẩn lên mặt để dị dung ,ai ngờ trông thấy tên Quỷ Binh dùng mắt yêu quái quét nhìn xương cốt để tìm .
_Hừm...nhện tinh...không phải.....cho qua
_Rết tinh...cho qua...
_Á à đích thị là ngươi rồi Hoa yêu ,là ngươi ...
Một yêu nữ bị giữ lại ,ả điên tiết gào lên
_Ngươi điên hả?Đại Vương tìm Nam nhân chứ có phải tìm nữ nhân đâu...huống hồ bà đây là Hoa Bách Hợp cao quý nha...không phải Hoa Tử Điệp pha lẫn Xương Người thấp hèn đâu à!
_Hừ...tên Tội phạm này rất giảo hoạt đã dùng cách biến hình giả làm Bạch Phi trà trộn vào Quỷ Cung khiến Đại Vương rất tức giận ,Ngài đã ra lệnh phải bắt cho bằng được hắn về Cung để tự tay Ngài xử quyết...phàm yêu ma có liên quan cùng giống loài cũng bị bắt nhốt tra khảo...
_Grừ ....Buông tay bà ra ,bà đã nói bà là Hoa Bách Hợp Tu Yêu,là Yêu chính Thống không phải thứ nửa yêu nửa người nha...!không cho bà đi bà đây sẽ nuốt ngươi vào bụng....
Vừa dứt lời thì cái đầu xinh đẹp của ả biến ngay thành một đoá Bách Hợp trắng to lớn,giống như một cái loa chụp thẳng vào đầu tên lính gác.
_Grừ....
_Á...á....á...cô nương bớt giận,bớt giận,ta ta ta thấy chân thân của cô nương rồi...cho đi đi đi ....hic....người tiếp theo...
Mộ Tuyết hoảng vía liền rời hàng tìm đường lủi đi.
_Hic...không phải chứ...trốn đi đường khác vậy....
Y cứ cúi gầm mặt hết lũi bên này rồi lũi bên kia trốn tránh ,đi một hồi lại đến con đường dẫn về căn nhà hoang mà khi trước Y cùng A Thố tá túc.
_Hic ...đêm nay đành ở lại đây vậy...hừm chỉ còn lại một đống đổ nát...cầu cho trời đừng có mưa....
Mộ Tuyết triệu Hoả Lôi ra để nhóm lửa.
_Hoả Lôi ta không còn bao nhiêu linh lực nữa,phải dưỡng sức phòng thân ,mày nhóm lửa sưởi ấm giúp ta nhé...đúng là Rồng Bơi Nước Cạn....giờ làm sao rời khỏi đây chứ.?Khiêm Tử Lăng sao ngươi tiệt tình đến như vậy?Muốn tận tay xử quyết ta mới cam lòng ư?Hic...hic...hic....khổ thân ta....hic...yêu ai không yêu ,yêu ngay kẻ thù...hic....
_Loạt xoạt...
Giữa lúc Mộ Tuyết đang khóc lóc tủi thân thì một loạt tiếng lạo xạo từ tứ phía truyền đến.Mặt đất bỗng nổi lên những đụn đất nhỏ như nắm tay,khiến Mộ Tuyết phát hoảng.
_Gì nữa vậy?quỷ binh đuổi tới rồi sao?..
Y cầm chặt Hoả Lôi trong tay sẵn sàng tư thế chiến đấu.
_Yaaa...chít chít....
_Hớ....chuột Jerry á?
Từ dưới đất nhảy vọt lên ba con chuột có mặc y phục,cao lớn chỉ bằng trái bắp chuối,chân tay như con người ,toàn thân phủ lông xám,đầu tròn mũi tròn giống con chuột Jerry vô cùng ,miệng chúng có hai cây răng chuột đặc thù.
Một con mặc y phục vàng chói hét lên đặc giọng trẻ con ba tuổi.
_He he he...nếu muốn sống tốt thì mau đưa hết linh lực đan cho ta....
Con khác mặc y phục đỏ nói tiếp
_Nơi đây đã là địa bàn của bọn ta,muốn bình yên thì mau nạp chút lệ phí đi....
Con mặc y phục xanh lá thì ù lì một chút ,nó lắp bắp nói.
_Bọn ta ta bọn ta ta...là là ...Thử Tinh...Tinh...Tinh...là là ...ác bá bá bá...ở ở....khu Đông Quỷ Quỷ ...Thành...này này này....tóm...!tóm ..tóm...!lại ...lại là bọn ta rất rất hung...!hung ác...nạp tiền bảo kê đi đi ...đi tên nhóc kia ....kia kia....
Mộ Tuyết cười méo xệch
_Ba đứa bây đứng chồng lên nhau chưa tới eo của ta nữa,dám giở trò trấn lột hả?Con cái nhà ai thế?Cướp cạn hả?Nhìn y phục của các ngươi nha...!y hệt cái cột đèn giao thông á.
Con y phục màu vàng nhảy lên phát công đánh Mộ Tuyết.
_Grừ...ông đây là Chuột Tinh tu luyện hơn hai mươi năm rồi nha...yaaa...
Mộ Tuyết nhếch mép gạt Hoả Lôi chém nhẹ một cái,tức thì đánh tan luồng yêu lực yếu xìu kia văng ra một bên,luồn khí bay vào một cái cây nổ nhẹ một cái như viên pháo đại,chỉ làm thân cây lủng một lổ nhỏ.
_Hừ...Đồ chíp hôi....
_Véo...bùm...
_Ớ....
Trong lúc ba con chuột còn há hốc mồm kinh ngạc thì Mộ Tuyết đã niệm chú phóng ra dây Khốn Tiên trói cả ba lại thành một cục.
Bọn chuột bấy giờ mới mếu máo kêu khóc.
_Á...Quỷ gia gia...xin gia gia tha mạng tha mạng...hu...hu...hu....
_Tha cái mà tha...cái mà tha...mạng mạng mạng....hu...hu..hu...
Nhìn bọn chuột như những đứa nhóc bị dọa sợ khóc bù lu bù loa,Mộ Tuyết cảm thấy nực cười.
_Thôi ....nín hết đi....bản lĩnh không có mà dám đi làm Thảo Khấu à....chưa biết chết là gì hả?Bọn bây có lai lịch gì khai ra hết đi...gia gia đây nghe hợp tình sẽ tha mạng cho...
Con y phục màu vàng thúc thít nói
_Bọn ta là những đứa trẻ của Tộc Thử Tinh ở Trung Ma Vực ,Làng của bọn ta ở sâu trong Rừng Sương vốn dĩ sống rất yên bình....thế nhưng một hôm có một bọn quỷ rất kỳ quái xuất hiện ,bọn chúng dưới sự chỉ huy của một ả Ma Nữ mặc Giá Y đã ra tay tàn sát hết người trong làng...hu hu....
Con y phục đỏ nói.
_Bọn chúng ra tay rất tàn độc....cha mẹ chúng tôi đều bị giết hết....chúng tôi may mắn trốn thoát...và đã lưu lạc đến Quỷ Thành....hic....
Con y phục xanh lá tiếp lời
_Yêu yêu cái mà yêu quái ở cái mà ở đây...rất rất...vô tình...tình....
_Thôi thôi ....để cho tên nhóc mặc y phục vàng kể đi...ngươi kể chắc đến sáng mai chưa xong...
Con mặc y phục màu vàng nói
_Ta tên Hoàng Thử,hắn tên Hồng Thử,còn tên này tên Lục Thử...cả ba bọn ta đến đây thân cô thế cô luôn bị mấy tên quỷ quái ma lực cao hơn bắt nạt,đuổi đánh....hic....vì thế bọn ta phải sống chui lũi khắp mọi ngóc ngách trong Thành không có nơi ổn định....ngoài trộm vặt và trấn lột những kẻ nhút nhát ra bọn ta không còn biết dùng cách nào để tồn tại...hic...mấy ngày trước bọn ta đã tìm ra nơi này để cư ngụ...không ngờ hôm nay gặp Ngài đến đây chiếm cứ...huhuhu....
Mộ Tuyết ngẫm nghĩ
_"Đúng là thời nào cũng như nhau Cá Lớn nuốt Cá Bé...hừm"
Mộ Tuyết liền thu lại Khốn Tiên Tơ
_Ta tha cho các ngươi đấy ...đi đi....
Nhưng bọn chuột lại không chịu rời đi,Hoàng Thử nói.
_Ngài là ai sao Ngài lại ở đây khóc một mình vậy?
Hồng Thử nói.
_Hay Ngài cũng giống như bọn ta...không nhà không cửa....
Mộ Tuyết chưa kịp trả lời thì bụng Y lại sôi lên ùn ục.
_Rột...rột....
Lục Thử sợ toát mồ hôi
_Chạy cái mà chạy mau....Ông ta đói bụng kìa kìa....sẽ sẽ cái mà sẽ ăn thịt bọn bọn...ta mất....
Mộ Tuyết nghe như vậy nghiến răng cốc lên đầu Lục Thử một cái rõ đau.
_Bốp...
_Á...bể đầu ta...hic hic...
_Grừ....ông đây không thích thịt chuột đâu nha...đồ chuột nhát gan...
Lúc này nghe tiếng khóc của trẻ con,nên một đám quỷ binh tiến nhanh về chỗ của Mộ Tuyết xem xét.Nghe động Mộ Tuyết liền dùng thuật biến hình, biến thành một con chuột y như bọn chuột tinh.
Đám quỷ binh đi đến ,một tên nanh vuốt sắc bén lên tiếng dỏng dạt hỏi.
_Bọn ắt ơ nào đây....
Tên khác nói
_Chỉ là bọn chuột tinh hoang dã,tu vi thấp không có gì phải bận tâm....
_Hừ...bọn này thịt chắc mềm lắm....
Một tên vừa nói vừa chảy nước dãi ra miệng,làm cho bọn chuột tinh run rẩy kinh hãi.
_Mấy ngài...không phải là quỷ cấp cao sao?tu ma lực đâu cần phải ăn thịt , uống máu ....hic...
Một tên quỷ binh nói
_Bọn ta không ăn thịt sống uống máu tươi....he he vậy đem bọn ngươi về luộc chín vậy...khà khà...
_Á...cứu mạng...
Bọn chuột tinh không phải đối thủ của bọn quỷ binh nên nhanh chóng bị bọn chúng tóm gọn.Mộ Tuyết thấy không ổn liền triệu Hoả Lôi ra chiến đấu,vài ba chiêu đã đánh tan xác bọn quỷ binh.
Được cứu bọn chuột tinh cảm kích tôn Mộ Tuyết làm Thủ Lĩnh ,bắt đầu cùng nhau len lõi khắp con đường trong Quỷ Thành kiếm ăn.Với hình dạng Chuột Tinh con mặc Y phục trắng Mộ Tuyết tự đặt tên cho mình là Bạch Thử,khi gặp quỷ binh quét Hồn Cốt Y liền ẩn nấp hoặc giết bọn chúng để diệt khẩu,cứ thế qua được năm ngày.
.....
Hoàng Thử hớt hãi chạy về nơi trú ngụ báo cáo.
_Thủ Lĩnh,Thủ Lĩnh....thuộc hạ đã tìm ra một nơi thích hợp để đào đường hầm xuyên qua Cổng Quỷ Thành rồi...
Mộ Tuyết đang ngồi chống cằm buồn thúi ruột ,nghe Hoàng Thử nói thì mắt sáng rực lên.
_Hay vậy à....chỗ nào chỗ nào hả?
_Dạ Dạ...là ở cái Miếu Bách Thủ Linh Xà...
Hồng Thử nghe xong thì há hốc mồm
_Ớ...!chỗ đó ...ghê rợn lắm quỷ binh còn không dám đến...bọn ta đến đó đào hầm khác nào tự chôn xác mình hả?
Mộ Tuyết nhíu mài
_Tại sao nguy hiểm chứ...!không còn chỗ nào khác hả?
Hoàng Thử nói
_Cũng bởi vì nó nguy hiểm nên mới qua mặt được quỷ binh...!không còn chỗ nào khác tốt hơn đâu...
Lục Thử lắp bắp nói
_Trong,cái mà trong....Miếu...Miếu...!có con Xà Tinh Trăm Đầu yêu lực ngang cả Quỷ Cấp Đại canh...canh giữ...!không có yêu ma quỷ quái nào dám tìm đến gây sự...bọn ta chỉ là nhãi nhép vào đó nạp,nạp,nạp...mạng sao hả?
Hoàng Thử nói
_Hừ...ngoài chỗ đó ra thì đất và bầu trời của Quỷ Thành đã bị yểm chú Thuật, đừng nói là đào hầm bay cũng chẳng bay ra khỏi tường thành....Huống hồ ta đã nhận được một tin...đích thân Đại Vương đã đi từng nơi lùng bắt Ngài rồi...!những người có dung mạo hao hao giống như Ngài đều bị Ông ta xé xác ra trăm mãnh,thật là kinh khủng lắm...Ngài không quyết định cho mau,chỉ thêm mất thời gian trốn khỏi đây...
Mộ Tuyết phân vân ,nghĩ một lúc.
"_Mặt trái của yêu là hận ,Tử Lăng quyết tâm giết mình đây mà hic....,"
Đoạn Y nói với bọn chuột tinh.
_Cả ba ngươi hợp sức thì đào đường hầm ra khỏi Thành mất bao nhiêu thời gian?
Hồng Thử nói
_Chúng ta có tuyệt kỹ của dòng tộc truyền cho,đào đoạn đường từ Miếu ra khỏi Thành thời gian mất không quá một cây hương....!Nhưng có điều...
_Điều gì?
_Con Xà Yêu Trăm Đầu...nó không để yên cho chúng ta đào đâu à...
_Ừm...mặc dù linh lực của ta không thể tiêu diệt con Xà Yêu đó, nhưng có thể đánh lạc hướng giữ chân của nó một thời gian ...
Hoàng Thử nói
_Ban ngày con Xà Yêu này hay ngủ lắm....chúng ta sáng mai hãy vào Miếu ...
Mộ Tuyết nhướng mài
_Quyết định như vậy đi.
.....
Không biết có phải là dung mạo của Lãnh Mộ Tuyết khiến cho Khiêm Tử Lăng sinh ác cảm hay không ,mà chỉ cần Hắn nhìn ai có đôi nét giống Y là sẽ một chưởng tiễn kẻ đó về âm ty.Chuyện này cũng khiến cho Bạch Diễn Tình khiếp sợ,Y không dám mang diện mạo của Lãnh Mộ Tuyết nữa mà lấy lại dung mạo vốn có của mình.Nhưng dẫu cho gương mặt Bạch Diễn Tình tuấn mỹ mê hoặc như thế nào Khiêm Tử Lăng vẫn không xem trọng Y, không thường xuyên triệu kiến Y thị tẩm như trước, ngược lại còn có ý đề phòng Y.Khiến cho Bạch Diễn Tình khó hiểu,Y không biết tại sao lại bị Khiêm Tử Lăng nghi ngờ như vậy,Y vẫn luôn một lòng trung thành chưa từng làm lỗi chuyện gì.
Về việc đối phó với Kỳ Đà đáng lẽ phải là Y dẫn quân đi Trung Ma Vực đánh nhưng Khiêm Tử Lăng lại phái Quỷ Tướng khác đi,còn có ý cấm Y rời khỏi Hành Cung của mình với lý do sức khỏe của Y yếu cần tịnh dưỡng nhiều, nhưng lại cho người giám sát.
Bạch Diễn Tình đứng trong tiểu đình đưa mắt nhìn ra phía Cửa Cung,đôi mài nhíu lại vẻ mặt khó chịu.
_Hừm ...!có hẳn một Quỷ Tướng canh gác...Thiếu Chủ từ khi nào mà Diễn Tình trở nên quan trọng đến như vậy hả?thật đáng ghét....
Đông Kỳ Vân đứng ở cửa Tư Phòng lén nhìn Diễn Tình , không dám đến gần,vì lần trước bị Diễn Tình đánh một trận mặt Y vẫn còn sưng vù chưa khỏi ,tay Y cầm quạt xoè ra che ngang mũi ,ý như đang nấp vậy.
_Đứng ngây ra đó làm cái gì...!người mà Khiêm Tử Lăng yêu đâu phải là ngươi...đứng đến chân mọc rễ Hắn cũng không ngó đến ngươi đâu...hừ...Hồ Ly ngu ngốc...
Khứu giác của Bạch Diễn Tình rất nhạy không khó để nhận ra có người đang theo dõi mình.
_Lấp lấp ló ló...hừ...lần trước ta đánh còn nhẹ quá hả ? đừng có nhìn lén ta...lần này ta nổi giận sẽ không nương tay nữa đâu....cùng lắm thì đánh cho ngươi gãy hết xương ra...Thiếu Chủ cũng không thể trách ta rồi...
Vừa dứt lời Bạch Diễn Tình đã quất một cái đuôi bay đến chỗ của Đông Kỳ Vân,y vội nhảy khỏi bậc cửa mà lăn ra ngoài.
_Bốp...
_Á....
Đông Kỳ Vân đứng dậy phủi bụi bẩn trên người,vừa nói vừa đi đến tiểu đình.
_Khốn kiếp ngươi lại phát điên à?...
_Hừ...ở cùng một tên nham nhỡ như ngươi thật là hạ thấp thân phận của ta...
_Cái,cái gì...nham nhỡ...ta..ta ...nham nhỡ khi nào...?
_Hừ...cả ngày chỉ liếc mắt nhìn ta chưa đủ...đêm đến còn không chịu buông tha ta....lúc ta tắm....
Đông Kỳ Vân trố mắt hét lên..
_Ta không có nhìn ngươi tắm...chỉ chỉ tại cái bức bình phong nó nó....thưa quá mà thôi....ta ta chỉ...vô tình nhìn sang....ta đã giải thích rồi còn gì...?
_Hừm...hôm nay ta mặc kệ ngươi có là ai...Ta cũng sẽ móc mắt ngươi ra....
_Đùa...đùa sao?Khiêm Sư Huynh bảo ngươi trông chừng ta đấy....
_Hừm...Thiếu Chủ đang bận đi tìm giết Lãnh Mộ Tuyết rồi không có thời gian lo cho kẻ dư thừa như ngươi đâu...ngươi mù rồi thì sẽ không còn dám bỏ trốn nữa,trông chừng cũng dễ hơn....
_Hồ Hồ Ly điên....á...cứu mạng....cứu với....
Đông Kỳ Vân bỏ chạy về hướng Cửa Cung,Diễn Tình đuổi theo sau,hai tên Quỷ canh gác nghe thấy tiếng kêu cứu cũng ngó vào xem.
_Tướng Quân dường như Bạch Phi