Bọn nhân sĩ võ lâm đó không biết trời cao đất dày, không hề hiểu rõ về lửa Địa Ngục mà Ma Tôn đã thả ra,bọn họ dùng linh lực hợp sức thanh tẩy ,cố gắng cả ngày mới mở được một con đường thẳng đến vị trí mà Ma Tôn đang trụ lại.
Vẻ mặt của bọn họ tràn đầy chính khí ẩn chứa tham vọng,vì nếu tiêu diệt được một Quỷ cấp Tuyệt vừa có thể nâng cao Linh Đan vừa có thêm danh vọng ở trong Lục Phái Trung Nguyên.Từng người từng người ngự kiếm bay đến tranh nhau phát linh lực đánh vào Ma Tôn.
_Lãnh Mộ Tuyết chịu chết đi....yaaa....
_Ùynh.....
Khiêm Tử Lăng dịch chuyển bất ngờ hiện ra đỡ lại những đòn tấn công đó khiến cho bọn nhân sĩ kinh ngạc,có người sợ đến biến sắc run rẩy.
_Đó ...!đó...!không phải là Khiêm Lăng Bình hay sao....!không phải hắn đã bị Hàn Minh Chủ giết ở Cổng Thành Tô Hà Trấn rồi hay sao.....
_Đúng đúng là Khiêm Lăng Bình....chính là hắn....hắn vẫn chưa chết kìa ...
_Trưởng Lão thống lĩnh....chuyện này là sao hả?tại sao Khiêm Lăng Bình vẫn chưa chết?
Vẻ mặt của vị Trưởng Lão Trường Bạch Sơn còn trắng bệch hơn vôi,lão chớp mắt liên tục cố nhìn cho rõ ràng hơn ,tay giữ kiếm của lão run lên bần bật,nuốt khan một cái.
_Hước....!không thể nào....khi đó rõ ràng là Hắn đã bị Tông Chủ dùng Bạch Tơ Tiên trói chặt thanh tẩy,toàn thây bất động...sao sao bây giờ lại xuất hiện ở đây...vô lý hết sức vô lý....
Có người như hiểu ra mọi chuyện nói
_Phải chăng khi đó Hàn Minh Chủ chưa hề giết hắn?
Vị Trưởng Lão mặt tái xanh khó chịu hét lên.
_Hàm ngôn....làm gì có chuyện hoang đường như vậy....đây có thể là một con rối của Lãnh Mộ Tuyết luyện ra mà thôi....đừng quên Tạ Kiều Lam Quỷ Điệp Ma Vương chính là luyện Nhục Thể Hình Nhân Chú....mà bọn chúng là cùng xuất thân từ Bách Kiếm Môn....
Mọi người lại bị dắt mũi,lòng tin lại đổi hướng.
_Vậy,vậy giờ chúng ta làm gì....
_Hừm.....giết con rối trước.....yaaaaa....
Bọn nhân sĩ chuyển mục tiêu sang tấn công Khiêm Tử Lăng, những tưởng Khiêm Tử Lăng sẽ nương tay nhưng Hắn lại không ngần ngại mà tiễn từng người một xuống Địa Phủ.Những kẻ bị đánh văng vào màn lửa liền bị biến thành Quỷ Hồn trôi dạt gào thét,có người nhìn thấy đã hồn phi phách lạc ngự kiếm bỏ chạy.
_Áaaaa.....lửa này thật đáng sợ.....chạy mau....
_Trời ơi....đây là lửa gì thế....vừa chạm đã hoá quỷ hồn.....còn không thể thoát ra được....
_Đây không phải là bẫy đơn giản đâu....đây đúng là lửa Địa Ngục....chạy đi....
Vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên trực tiếp đối đầu Khiêm Tử Lăng,tuy trong lòng lão đang nổi cuồn phong nhưng vì sỉ diện môn phái lão không thể quay đầu bỏ chạy,đành đánh trả điên cuồng mong có một thời cơ để dịch chuyển.
_Hừm...Khiêm Lăng Bình ngươi chỉ là con rối của Lãnh Mộ Tuyết thôi....lão phu không tin ma lực của ngươi ngang tầm với Tu Nhân có linh đan cấp Hoàng Kim như ta.....yaaaaa....
Khiêm Tử Lăng là quỷ cấp Tuyệt Đại đương nhiên ma lực cao hơn vị Trưởng Lão kia gấp mười lần,nhưng trận đấu liên tục giữa hắn , Bá Dực và Ma Tôn ,khiến cho Hắn không hề có một chút thời gian định thần hồi lực,cộng thêm trên người mang đầy nội thương ,ngoại thương cũ mới chồng chất ,làm cho ma lực hiện tại của Hắn đúng là giảm sút rất nhiều.
Nhờ thêm sự trợ giúp của đám đệ tử vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên đánh trúng một chưởng vào ngực của Khiêm Tử Lăng,khiến cho hắn thổ huyết bay về sau,Huyền Kiếm cũng rơi ra khỏi tay,nó nhanh chóng tự nhập lại vào thân của Hắn.
_Uỳnh....
_Á..........hước....
Khiêm Tử Lăng ngỡ ngàng khi được một cánh tay hữu lực ôm lấy eo Hắn đỡ lại,hắn chấn tỉnh tinh thần, quay mặt sang nhìn cho rõ cái vị đã ra tay giữ hắn là ai,thì kinh ngạc mắt hắn mở to con ngươi thoáng chốc co rút,tâm tình đan xen vừa khó hiểu vừa vui mừng.
_Ngươi!
Người đỡ hắn không ai khác chính là Lãnh Mộ Tuyết.
Nhìn thấy gương mặt chưa đầy nội kinh ngạc của Khiêm Tử Lăng ,Lãnh Mộ Tuyết mỉm cười nhưng với ý vị khinh thường.
_Hừm....!không gặp đã lâu .....ma lực của ngươi sao lại yếu như sên thế hả.?
Khiêm Tử Lăng đứng thẳng lên vội bay ra xa ,giữ một khoảng cách nhất định với Mộ Tuyết,trong lòng hắn hỗn loạn,không biết rõ cái tên đang ở cạnh bên mình là Lãnh Mộ Tuyết,Oán Hồn Tiểu Quỷ hay Ma Tôn.
Không chờ cho Khiêm Tử Lăng có thì giờ để xác định được Dị Thần trước mặt hắn là ai,Lãnh Mộ Tuyết đã tung chưởng giết sạch bọn quần hùng,còn vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên thừa cơ hội hỗn loạn dịch chuyển chạy mất.Cảnh tượng này khiến cho Khiêm Tử Lăng có suy nghĩ rối như tơ vò ,loạn lên cào cào.
_"Giọng điệu của Hắn giống như Lãnh Mộ Tuyết trước đây ,nhưng Hắn không thể nào lại ra tay tàn độc như vậy với bọn đạo hữu Lục Phái làm như thế sẽ khiến Bách Kiếm Môn mang hoạ, không thể nào là Ma Tôn,Ma Tôn đang muốn thu tóm lại huyết nhục của hắn ,hắn sẽ không đời nào ra tay đỡ ta.....vậy người này là ai đây?
Lãnh Mộ Tuyết quay sang nhìn Khiêm Tử Lăng cười nụ cười nửa miệng ,vừa tinh quái vừa đáng sợ.
_Ngươi đang suy nghĩ gì?lại muốn đánh nhau với ta sao?Không muốn cùng ta quy ẩn nữa à?
Khiêm Tử Lăng như không thể tin vào tai của mình nữa, những lời này chính là Hắn đã từng nói với Tiểu Quỷ Mũi Trâu,đuôi mắt hắn phím hồng ,tim đập dồn dập.
_Mộ Tuyết chính là ngươi rồi....
Lãnh Mộ Tuyết rũ mi cười khẩy một cái,nói với giọng trầm.
_Hừ....ta từ trước đến nay vẫn là Lãnh Mộ Tuyết....
Khiêm Tử Lăng nhìn gương mặt của Y hiện lên đầy gân đen,trên trán vẫn còn dấu ấn Dị Thần,con ngươi màu đỏ ,ánh mắt chứa đầy sát khí tà ác , vẫn không thể an lòng,hắn hỏi với ý dò xét.
_"Ngươi bị Ma Tôn nhập xác....vì sao có thể làm chủ được thần thức của mình.....Ma Tôn hắn đi đâu mất rồi...?
Lãnh Mộ Tuyết phì cười ha hả , tiếng cười ma mãnh, quỷ dị,vang vọng khắp vùng,đến người ở Long Sơn Đỉnh cũng nghe thấy.
_Ha ha ha....Ma Tôn đã bị ta tiêu diệt rồi....bây giờ ta chính là chủ nhân của Ma Vực.
Tử Lăng thoáng chau mài,trong lòng hắn dậy lên nỗi bất an không thể nào giải thích.
_Ngươi...ngươi có thể một mình tiêu diệt được Ma Tôn sao?....Mộ Tuyết...ta nhận ra được ngươi khác trước đây rất nhiều,ngươi đã nhập ma rồi....
Lãnh Mộ Tuyết nghe xong phá lên cười sằng sặc
_Ha ha ha....Khiêm Tử Lăng..
như thế không phải là rất tốt hay sao....Ta nhập ma biến thành Quỷ mới có thể sống lâu hơn một chút ,mới có thể cùng ngươi ở bên nhau ...
_Nhưng ....ặc ặc.....
_Hừm....đừng nói nhiều nữa,nội thương của ngươi không nhẹ đâu ....để ta đỡ ngươi tìm một nơi trú ẩn....
_Ặc....đi đâu....Ma Vực đã bị ngươi san bằng rồi....
_Hừm ...đến một nơi ngươi chưa từng đến....
Khiêm Tử Lăng khó hiểu nhìn Lãnh Mộ Tuyết.
_Là nơi nào....
_Tây Quỷ Sơn....
Lãnh Mộ Tuyết liền dìu tay của Khiêm Tử Lăng dịch chuyển đưa hắn đi ,bỏ mặc trời đất ở Long Sơn vẫn còn lửa cháy đỏ rực.
.....
Bảo Liên ở Bách Kiếm Sơn Trang mở ra một nguyệt quang kính dò xét tình hình bên ngoài,chợt nhìn thấy Lãnh Mộ Tuyết thì Y giật thót người.
_"Quái lạ....Oán Hồn Tiểu Quỷ của cô nương đó đã biến chất rồi...đây gọi là gì đây....Quỷ nhập Quỷ á....
Ngô Đường Chủ đứng bên cạnh vẻ mặt đầy khó hiểu,liền hỏi.
_Sư Thúc đang nói đến cô nương nào ạ....trời đất đầy lửa như thế còn có cô nương chạy loạn ngoài kia sao?Ế...đó không không phải là Lãnh Mộ Tuyết và Khiêm Tử Lăng hay sao?Tại tại sao Khiêm Tử Lăng vẫn còn sống chứ....! không phải tin tức truyền về báo rằng Hắn đã bị Hàn Bất Tiếu giết chết rồi hay sao.....
Bảo Liên thở hắt ra một cái nói
_Ngươi hỏi ta ta hỏi ai?Cái tên tiểu tử Lãnh Mộ Tuyết đó đã chết từ đời tám oánh nào rồi....trước đây khi Đông Kỳ Vân và Bạch Diễn Tình mang hắn đến Bảo Sơn Đỉnh nhờ ta cứu chữa....ta đã nhìn thấy linh hồn trong người của hắn là một cô nương...
Ngô Đường Chủ ngớ ngẩn ra một lúc vì chẳng hiểu vị Chân Nhân đắc đạo đây đang nói về chuyện gì.
_Sư Thúc nói về chuyện gì vậy?Tiền Tông Chủ Lãnh Mộ Tuyết đã chết rồi ư...vô lý....lúc hắn tự bạo tiêu diệt Oán Hồn Cổ Trùng ,Tô Đường Chủ đã kịp thời giữa lại hồn phách của hắn trong thể xác,và bảo vệ rất chu đáo,hồn phách kia chưa từng rời đi....lẽ nào ....là quỷ nhập tràng?...! Ớ....nếu mượn xác hoàn hồn thì tại sao linh hồn đó có thể ẩn sâu như vậy mà chẳng ai nhìn ra và linh khí của Long Sơn Đỉnh cũng không thanh tẩy chứ ?Sư Thúc không nhớ sao Linh khí trong động Tu Linh là linh khí sơ khai có thể thanh tẩy cả Quỷ cấp Đại.
Bảo Liên chấp tay ra sau lưng ,bậm nhẹ môi nhướng một đầu mài,ra chiều suy ngẫm.
_Hừm...linh hồn của cô nương này không thuộc về Tam Giới này....
Ngô Đường Chủ mặt ngố ra càng khó hiểu hơn nhìn Bảo Liên.
_Ớ...Sư Thúc nói sao....linh hồn đó không thuộc về Tam Giới vậy thì thuộc về đâu?
Bảo Liên trầm ngâm một lúc rồi nói.
_Ngươi có từng nghe nói đến "Thời Không Sinh Tử Môn "?
Ngô Đường Chủ chợt như nhớ ra liền nói.
_Đệ tử đã từng nghe Sư Tôn nhắc đến .....ừm....nhưng Người cũng chỉ nghe lại từ Sư Tổ...chưa hề thấy qua và chuyện đó cũng chỉ là truyền thuyết về một loại chú thuật thượng cổ.....cả mấy trăm năm qua Trung Nguyên cũng chẳng sách thuật hay ai nói đến.....nhưng chuyện này có liên quan gì ạ...
_Ngươi có biết oán hồn của một người đã chết sẽ bay về đâu không?
Ngô Đường Chủ tỏ vẻ mặt rất chắc chắn nói.
_Đây là kiến thức của đệ tử nhập môn ...đương nhiên là đệ tử biết....thông thường linh hồn của một người đã chết sẽ bị một lực triệu hồi từ Địa Phủ hút về,khi đến Địa Phủ họ sẽ trở thành Ma Địa Phủ do một người cai trị gọi là Diêm La,Hắn có nhiều quỷ thuộc hạ ngày đêm thay Hắn làm việc ,những linh hồn ở đây thì ma lực rất kém cỏi không so bì được với Quỷ Dân của Ma Vực,Địa Phủ là một nơi hỗn tạp,có chú thuật mở cửa đi vào nhưng người vào phải xuất hồn rất nguy hiểm ,không ai chán sống mà vào đó cả ,đến linh hồn của tu nhân lạc vào cũng khó mà tìm đường trở ra.
_Ừm....vị Diêm La Vương này tiền kiếp chính là một vị Vua,trong một trận đánh đẫm máu hắn và quân lính của mình bị kẻ thù giết chết ,khi đó hắn đã dùng oán khí của mình và hơn tám mươi ngàn quân lính nguyện tái sinh đời đời kiếp kiếp làm quỷ để trừng trị những kẻ tà ác.Từ đó Nhân Giới tách thành hai Giới ,một là chỗ ở của con người ,một là chỗ linh hồn con người sau khi chết bị kéo về trị tội gọi là Địa Phủ.
_Ơ...thế Quỷ Hồn của bọn Yêu tinh ,Quỷ Dân sau khi chết sẽ đi về Địa Phủ sao?
_Quỷ Dân ở Ma Vực thì hoàn toàn khác...bọn chúng sẽ bị hút vào không gian Vô Gián do tên Ma Tôn tạo ra đấy...
_Á....hèn chi Hắn có thể mở Thiên Oán thả Lệ Quỷ Địa Ngục ra...hước...thế thì liên quan gì đến linh hồn của vị cô nương mà Sư Thúc nói hả,còn "Thời Không Sinh Tử" nữa?
_Linh hồn của cô nương này không bị linh khí sơ khai thanh tẩy,không bị kéo về Địa Phủ lại trọng sinh vào Lãnh Mộ Tuyết thừa hưởng hết những tuyệt kỹ của Lãnh Mộ Tuyết đã là một linh hồn kỳ quái rồi, không phải người, không phải yêu càng không phải là tiên ....ta nghi ngờ nàng ta thuộc về Dị Giới từ Cửa Thời Không Sinh Tử bước ra....Hừm....năm xưa Ta cũng đã từng thử luyện qua Chú Thuật này nhưng lúc nào cũng thất bại,một khi Thời Không mở ra sẽ kết nối với một không gian khác,có khi là quá khứ,có khi là tương lai....nhưng cũng có khi là một không gian dị thường....lúc đó ta đã thả qua cửa không gian một con thỏ trắng buộc dây khốn tiên .....ầy ....kết quả kéo về chỉ còn lại nhúm lông....ta không cam lòng sau ba năm lại thử mở ra một lần nữa...ngươi nghĩ xem ta thấy gì .....Đỉnh Bảo Sơn của ba năm trước và một con thỏ trắng bay thẳng vào mặt....ta cố nắm giữ nó ,tháo gỡ dây khốn tiên ...lập tức cửa Thời Không đóng lại cắt mất của