Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Người Đàn Ông Hiếm Thấy


trước sau

: Người đàn ông hiếm thấy

Chồng trước của cô không điêu luyện ư ?!

Lạc Ngạo Thực sao ?!

Vũ Nghê đứng lên đưa lưng về phía bạn tốt , che môi đỏ mọng , run run bả vai

Trời ạ , hắn mà không điêu luyện ư !? Cô thực sự muốn cười phá lên , Dạ dày của cô gần như rút lại

Quan Tĩnh vùi mặt vào trong gối hồi lâu , phát ra thanh âm gầm thét , mới đem mặt lộ ra ngoài "Vũ Nghê , cậu hãy thành thật đi , nói cho tớ biết , lúc trước chồng cậu đòi hỏi nhiều nhất là mấy lần trong một buổi tối ?!"

"Không nhớ rõ !" Vũ Nghê nhanh chóng qua loa , cô thật không có ‘hào phóng’ như Quan Tĩnh , có thể đem chuyện này mở miệng nói ra

"Gạt người , sao lại không nhớ chứ ?! Loại chuyện như vậy đối với phụ nữ mà nói , chính là khắc cốt ghi tâm , đến chết cũng sẽ không quên !" Cô luôn luôn hiếu kỳ về chuyện Vũ Nghê , đối mặt với nam nhân ưu tú như Tưởng Vũ Hàng , vì sao cô ấy lại không động lòng đây

Trừ phi trong lòng cô ấy vẫn còn nhớ đến chồng trước

"Nói một chút đi mà , thật hiếm khi người tình của tớ đi vắng nên chúng ta mới có cơ hội tụ họp như vầy" Dù sao cũng là ký giả , cho nên Quan Tĩnh hay có tật xấu này , không truy hỏi kỹ càng sự việc , cô sẽ không cam lòng , không cam lòng thì lại không cách nào ngủ được ! (Chết cười với cái tính Quan Tĩnh
Vũ Nghê ngơ ngẩn không rõ chuyện gì  ——

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện