Bà ấy và Lương Nha Hòa vốn định không thèm nghĩ nữa.
Nhưng đêm hôm đó, Đỗ Tiêu Vũ trở về gặp ác mộng về cuộc hôn nhân của con gái mình.
Con người là như thế đấy, không biết thì không sợ gì, nhưng một khi đã biết, muốn tiếp tục làm thì luôn cảm thấy lo lắng không yên.
Giang Tiểu Bạch lại cảm thấy trong lời nói của Đỗ Tiêu Vũ có rất nhiều sơ hở.
“Không thể nào, không phải lúc trước mẹ còn rất vui mừng sao? Tại sao mới qua một ngày đã thay đổi?”
Nói tới đây, vẻ mặt Giang Tiểu Bạch liền trở nên nghiêm túc: “Mẹ, mẹ nói thật cho con biết, có phải mẹ giấu con đi xem tử vi đúng không? Kết quả là tử vi không hợp, cho nên mẹ mới không muốn để con và Tiêu Túc ở bên nhau đúng không?”
“Con bé này, con nói chuyện kiểu gì đấy?” Đỗ Tiêu Vũ rất chột dạ, vì đang chột dạ nên lúc nói chuyện không có tự tin: “Mẹ đã nói là không phải, không phải lúc trước mẹ đã hỏi ý con sao?
Nếu con nói không đồng ý thì mẹ sẽ không đi xem mà.”
“Mẹ không phải là người như vậy: Giang Tiểu Bạch không tin: “Mẹ, con rất hiểu mẹ.
Mẹ đã muốn làm gì thì không ai có thể thuyết phục được mẹ, từ khi con còn bé mẹ đã như thế rồi, đừng nói là con, cho dù là ba nói mẹ cũng không muốn nghe.
Cho nên, mẹ không thể không đi xem tử vi, mà mẹ của Tiêu Túc thì chỉ mong con mau chóng gả sang đó, chỉ cần mẹ nói chuyện với bà ấy, bà ấy nhất định sẽ đồng ý với mẹ ngay lập tức: ˆ Nói không sai một chỉ tiết nào.
Đỗ Tiêu Vũ cứng họng không trả lời được, thật sự không biết nên nói gì để biện minh.
Bà ấy thật sự không muốn thừa nhận, suy cho cùng nếu nói ra chuyện như vậy sẽ làm Tiểu Bạch buồn lắm nhỉ?
Bà ấy cũng biết con gái mình nếu không rung động với người đàn ông đó thì sẽ không thể ở bên được, dù sao thì con gái bà luôn thích tự do, cảm thấy đàn ông là một cục nợ.
Bây giờ nó lại tình nguyện ở bên nhau, còn hòa thuận với bậc cha chú bên gia đình nhà chồng, điều đó cho thấy nó thực sự có ý định kết hôn với Tiêu Túc.
Chính vì vậy mà Đỗ Tiêu Vũ muốn dùng những lý do khác để giải thích rõ ràng cho Giang Tiểu Bạch.
Đáng tiếc con gái của bà lại không ngốc, lại có thể giải thích mọi chuyện rõ ràng như