Cô không rõ, vì sao sau khi cô chủ động nói muốn kết hôn, Tiêu Túc lại dẫn cô ra ngoài?
Chẳng lẽ anh muốn dẫn cô đi gặp người lớn vào lúc này?
Thật sự chẳng rõ anh muốn làm gì, Giang Tiểu Bạch hỏi cũng không có kết quả, nên không hỏi nữa.
Đến khi Tiêu Túc chạy xe vào bãi đỗ xe dưới tâng hầm siêu thị, sau đó cùng cô đi thang máy đến lầu sáu.
Lầu sáu này là tầng chuyên bán châu báu trang sức.
Cũng chính vào lúc này, Giang Tiểu Bạch cũng đã biết rõ Tiêu Túc dẫn cô tới đây làm gì.
Mặc dù cô đã đoán được, nhưng cô vẫn muốn trêu chọc Tiêu Túc một chút.
“Anh dẫn em tới đây làm gì? Bây giờ tối rồi mà chúng ta còn chưa ăn tối nưa.
Nghe vậy, Tiêu Túc dừng chân lại, nhìn về phía cô: “Vậy chúng ta đi ăn cơm trước?”
Khóe miệng Giang Tiểu Bạch giật một cái, cô không nên lắm lời!
May mà tư duy xoay chuyển kịp, Tiêu Túc ôm eo thon của cô, dịu dàng nói khẽ: “Đi chọn nhẫn cưới trước, chọn xong thì đi ăn cơm.
Em nhịn một lúc nữa, đến lúc đó anh dẫn em đi ăn, em muốn ăn gì cũng được”
Thế này còn tạm được, Giang Tiểu Bạch không có ý kiến.
Hai người dừng lại trước một cửa hàng trang sức, rất nhanh có nhân viên phục vụ hướng dẫn đi đến.
“Chào quý khách, xin hỏi quý khách cần mua gì?”
Tiêu Túc nói: “Muốn xem thử nhẫn cưới: “Quý khách muốn kết hôn ạ? Chúc mừng ạ, hai người trông rất xứng đôi, bên này là khu nhẫn cưới”
Giang Tiểu Bạch hơi ngượng ngùng, nhưng tay lại bị Tiêu Túc kéo vê phía trước, sau đó nhân viên bắt đầu giới thiệu.
“Nhẫn cưới của chúng tôi có rất nhiều kiểu dáng, hai vị có thể xem cái này.
Cái này là sản phẩm mới mùa này của chúng tôi, phù hợp với thẩm mỹ hiện nay.
Nhân viên bán hàng lấy một chiếc nhãn ra đặt trước mặt hai người.
Giang Tiểu Bạch nhìn thoáng qua kiểu dáng và tạo hình, nói là sản phẩm mới thật ra cũng là kiểu dáng bình thường, đều là kiểu cũ cả.
Cô cũng không phải đặc biệt thích, vừa muốn nói gì, Tiêu Túc giống như hiểu được suy nghĩ trong lòng cô,