Giang Tiểu Bạch cảm thấy buồn cười mà nhướng mày lên: “Anh sợ cái gì chứ? Chỉ cần anh không phụ lòng em, em sẽ không rời khỏi anh, cũng sẽ không khiến cho anh không tìm được „ em.
“Nói tóm lại, sau này không được nói nữa.”
Bởi vì những lời nói khi nấy của Giang Tiểu Bạch khiến cho Tiêu Túc nhớ đến những lời bói toán kia, không phải kẻ còn mà chia xa thì là người mất.
Anh không muốn nhận lấy kết cục này!
Tiêu Túc kéo Giang Tiểu Bạch vào lòng, ôm chặt lấy cô.
Thậm chí Giang Tiểu Bạch cũng chưa phản ứng trở lại chuyện gì đang xảy ra, cả người cô liên bị anh ôm chặt vào trong lòng, sức lực kia rất mạnh, giống như muốn ôm chặt cô vào trong cơ thể của anh vậy, hai tay đặt ở trên eo của cô cũng mạnh tay đến đáng sợ.
Cái tên này, cô chỉ thuận miệng nói một chút, vậy mà lại dọa sợ anh đến như vậy rồi, xem ra anh càng ngày càng quan tâm đến mình rồi.
Nghĩ đến đây, nụ cười bên khóe miệng của Giang Tiểu Bạch không khỏi nở lớn hơn một chút, nhẹ nhàng mà võ về ở sau lưng Tiêu Túc, giống hệt như đang dỗ dành một đứa trẻ vậy.
“Được rồi được rồi, sau này em không nói là được chứ gì”
Cô nghĩ rằng, Tiêu Túc nghe lời đến như vậy, chắc chắn sẽ không phụ lòng cô mới đúng chứ.
Giang Tiểu Bạch dùng điện thoại của mình mà gọi cho Tiểu Nhan, Tiểu Nhan nghe thấy cô nói rằng muốn đến tặng thiệp cưới, liền vội vàng nói địa chỉ của mình cho cô, sau đó chạy ra bên ngoài để đón Giang Tiểu Bạch.
Dĩ nhiên, khi cô muốn ra ngoài, Hàn Thanh cảm thấy không yên tâm liền đi cùng với cô.
Vì vậy khi Giang Tiểu Bạch vừa bước xuống xe, liền nhìn thấy Tiểu Nhan đang đứng cùng với một người đàn ông cao lớn và điển trai, người đàn ông kia rất cao, ngoại hình cũng rất đẹp, thế nhưng khí chất lại lạnh lùng, trông có vẻ là một người không dễ hòa đồng.
Nhìn thấy Giang Tiểu Bạch, Tiểu Nhan liền vui mừng mà vẫy tay với cô.
Giang Tiểu Bạch bước nhanh qua đó, mỉm cười với cô.
“Chào cô, tôi là Tiểu Bạch”
“Chào cô, Tiểu Bạch, tôi là Tiểu Nhan, đây là chồng tôi Hàn Thanh”
Tiểu Nhan đẩy Hàn Thanh một chút, lúc này những đường nét lạnh lùng ở trên gương mặt của Hàn Thanh mới trở nên dịu dàng hơn một chút, sau đó vươn tay ra với Giang Tiểu Bạch: “Xin chào”
“Xin chào” Giang Tiểu Giang vươn tay và