Nếu như cô nói nhiều lân, bọn họ sau này sẽ trêu chọc cô bằng đủ mọi cách, nếu như cô nói ít, bọn họ cũng sẽ trêu chọc cô, thậm chí sẽ nói Tiêu Túc không được gì gì đó.
Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, Giang Tiểu Bạch cảm thấy không được, nói bản thân muốn ngủ rồi, trực tiếp thoát khỏi nhóm chat, để hai người bọn họ tám đi.
Buông điện thoại xuống, Tiêu Túc vừa hay mới tắm xong đi ra, đầu tóc và cơ thể anh đều mang theo nhưng hạt nước lấp lánh, lúc đi đến Giang Tiểu Bạch gọi anh một tiếng.
“Chúng ta lát nữa xuống lầu dạo phố đi?”
Nghe thế, Tiêu Túc ngẩn ra một lát, sau đó hỏi: “Em còn dạo được hả?”
Thật sự câu này chỉ là tùy tiện tiếp lời cô thôi, nhưng mà sau khi hỏi xong Tiêu Túc mới biết cậu này có hàm ý bao nhiêu, không đợi anh giải thích, Giang Tiểu Bạch đã ném gối qua.
“Dạo phố nổi, đương nhiên dạo phố nổi!”
Sau đó hai người xuống lầu đi dạo xung quanh, khách sạn họ đặt hướng ra biển, có một con đường lớn giữa bãi biển và cửa hàng, trời đã khuya nhưng vẫn có rất nhiều người trên bãi biển, Giang Tiểu Bạch dạo đến một của tiệm gia đình nhỏ, trực tiếp mua một đôi dép tình nhân cho mình và cho Tiêu Túc.
Ban đêm có rất nhiều chỗ bán đồ ăn vặt, Giang Tiểu Bạch thử ăn rất nhiều loại, ăn không hết liền nhét qua cho Tiêu Túc giải quyết, đi dạo suốt dọc đường, bụng của Giang Tiểu Bạch no hết năm sáu phần, Tiêu Túc cũng sắp chứa không nổi rồi.
Nhìn thấy Giang Tiểu Bạch lại muốn mua đồ ăn, Tiêu Túc khẽ khụ một tiếng, kéo cô lại: “Anh có chút ăn không nổi rồi.
”
Trước đó Giang Tiểu Bạch thật sự không nghĩ nhiều đến vậy, thật sự cô cũng không muốn mình ăn không hết đưa cho Tiêu Túc, nhưng cô thật sự muốn ăn món mới, chỉ là không nghĩ đến Tiêu Túc lại ngoan ngoãn đến mức ăn hết số đồ ăn thừa đó.
“Dù sao thời gian sau này vẫn còn rất nhiều, ngày mai lại tiếp tục dạo phố, được không?”
Khi nói điều này, Tiêu Túc nói với Giang Tiểu Bạch bằng giọng thương lượng, mặc dù anh không thể ăn được nữa nhưng giọng điệu của anh vẫn rất nhẹ nhàng.
Điều này rất hiển nhiên Giang Tiểu Bạch cảm giác rất rõ người đàn ông †rước mặt mình bao dung và cưng chiều mình đến thế nào, vậy nên chủ động khoát lấy cánh tay anh.
“Được, vậy hôm nay chúng ta đi đến đây thôi, ngày mai lại tiếp tục đi, anh thật ngốc, anh ăn không nổi nữa không cần ăn hết toàn bộ, ăn không hết em cũng đâu có giận anh đâu.
”
Tiêu Túc nghe thấy