Lương Nha Hòa ở bên cạnh rất nhanh tiếp lời: “Thích hợp, đương nhiên là thích hợp rồi, không đi vào làm sao biết phụ nữ chúng ta sinh con khổ như thế nào? Hơn nữa bọn nó vốn chính là vợ chồng, không có cái gì không thích hợp cả, yên tâm đi”
Mặc dù sinh con là chuyện của bất kỳ người phụ nữ nào, là chuyện thường tình, trước kia Đỗ Tiêu Vũ cũng từng trải qua, nhưng là đến lượt con gái bà, Đỗ Tiêu Vũ vẫn gấp đến độ đứng ngồi không yên, đi tới đi lui.
Cuối cùng vẫn là Giang Ngạn Kha kéo bà ngồi xuống.
“Đừng có đi lại lung tung nữa, bà cũng làm tôi đau đầu theo”
“Tôi không có đi lung tung a, tôi chỉ là lo lắng con gái mà thôi, con bé Tiểu Bạch này rất sợ đau, ai…”
“Yên tâm, từ hôm nay trở đi nó cũng không phải là đứa con gái bé bỏng nữa rồi, con bé bây giờ đã làm mẹ rồi, vì vậy con bé sẽ kiên cường”
“Nói cũng đúng.”
“Bà thông gia a, không cần lo lắng a, Tiêu Túc còn ở bên trong với Tiểu Bạch mà, mẹ con Tiểu Bạch nhất định sẽ bình an, sẽ sinh xong sớm thôi.”
Lúc bác sĩ đi chuẩn bị, Tiêu Túc đều ở bên cạnh Giang Tiểu Bạch.
Giang Tiểu Bạch nắm lấy tay của cậu ta, đột nhiên nghĩ đến sự tình gì rồi nhỏ giọng đối Tiêu Túc nói: “Anh dựa gần đi, tôi có lời muốn hỏi anh”
Tiêu Túc đối với Giang Tiểu Bạch lúc này cơ bản đều là nói gì nghe nấy, nghe cô nói vậy lập tức liên dựa gần cô: “Chuyện gì vậy?”
“Ngày hôm đó ở siêu thị, người mà anh đưa đến bệnh viện, là ai vậy?”
Nghe cô hỏi, thân thể Tiêu Túc cứng một chút, có chút không thể tin nhìn Tiểu Bạch, cô vì sao lại ở thời điểm này hỏi cái vấn đề này?
Chẳng lẽ ngày đó cô biết người kia là Tiểu Nhan sao?
“Làm sao vậy? Không phải ngày đó anh nói là người xa lạ thôi sao? Thật là người xa lạ? Chẳng lẽ là người anh ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt hay sao?”
Giang Tiểu Bạch trêu ghẹo một câu, sau đó biểu cảm trên mặt đột nhiên trở nên thống khổ: “Tôi chỉ như vậy một cái vấn đề, anh không muốn trả lời tôi sao?”
Thấy được biểu cảm đau đớn của cô, Tiêu Túc cũng rất sốt