Giang Tiểu Bạch ngồi yên không động đậy đợi Tiêu Túc đi đến, ngồi xuống bên cạnh mình.
“Đây là chứng nhận kết hôn anh đã cất giữ nửa năm nay”
Tiêu Túc đưa cho cô hai cuốn sổ: “Bây giờ anh giao nó lại cho em, thời hạn nửa năm đã hết rồi, em có còn muốn rời xa anh không?”
Nghe rồi, Giang Tiểu Bạch sững lại, một lúc sau giống như người không có chuyện gì, cô khẽ đáp: “Đã giữ đến nửa năm rồi thì em cũng lười động vào, anh cứ tiếp tục giữ đi vậy”
Nhịp tim của Tiêu Túc có hơi bất ổn định: “Anh cứ tiếp tục cất giữ ư?”
“Nếu không thì sao?” Giang Tiểu Bạch tâm trạng điềm tĩnh, “Hay là anh không muốn cất giữ?”
“Đương nhiên không phải” Tiêu Túc nhanh nhẹn thu giấy đăng ký kết hôn lại, những chuyện xảy ra đối với cậu ta mà nói giống như một giấc mơ vậy, đẹp đẽ đến mức không chân thực.
“ý em là vậy đúng không?” Cậu ta hơi không chắc chắn hỏi, thế nhưng, lại không dám hỏi cô ấy có phải không muốn li hôn không, trước mặt Giang Tiểu Bạch, Tiêu Túc hoàn toàn không dám nhắc đến hai chữ li hôn.
Giang Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ cẩn thận dè dặt của cậu ta, cảm thấy có chút buồn cười.
“Tại sao đã nửa năm trôi qua rồi mà anh vẫn giữ cái bộ dạng như vậy?
Những chuyện em làm nửa năm qua anh không nhìn rõ ư?”
Giang Tiểu Bạch thở dài, khẽ nói: “Anh thật sự cho rằng em có thời gian chơi đùa với anh cả nửa năm vừa rồi ư? Thanh xuân của người con gái quý báu như thế, nếu như không phải vẫn còn tình cảm với anh, thì em ở bên cạnh anh làm gì?”
Những lời này nửa năm nay Tiêu Túc không có cơ hội nghe thấy.
Sau khi nghe cô nói xong, trong lòng Tiêu Túc vui đến mức phát điên, cậu ta vẫn biết Giang Tiểu Bạch bằng lòng ở lại chắc chắn không phải chỉ vì muốn đùa giỡn bên cạnh mình, dù gì chẳng phải ai cũng có thời gian mà làm chuyện đó đến nửa năm, hơn nữa nếu ở cạnh nhau không lấy gì làm vui vẻ, thì ai lại có thể kiên trì đến nửa năm?
“Anh cất giấy chứng nhận kết hôn đi, sau này anh còn đem nó mang đến trước mặt em nữa, cẩn thận em đổi ý đấy”
Nói đến đây, giọng Giang Tiểu Bạch hung dữ hơn một chút, xem ra cô diễn cũng giống đấy.
Tiêu Túc nhanh nhẹn thu giấy chứng nhận kết hôn lại.
Cậu ta tiến đến, ôm lấy eo của Giang Tiểu Bạch, hình như có vẻ hơi kích động: “Cảm ơn „ em.
Giọng cậu ta rất trầm rất thấp,