Về vấn đề đồ uống, hai người cũng thảo luận rất lâu, sau khi cùng nhau trở lại chỗ ngồi, di động của Chung Sở Phong đột nhiên vang lên, cậu ta liếc nhìn, hóa ra là Uất Trì Thần gọi đến.
Mẹ nó anh Thần gọi gì vào lúc này? Quả nhiên, Đường Viên Viên lập tức ngẩng đầu, chờ mong hỏi: “Anh Sở Phong, có phải là anh của em gọi không?”
Chung Sở Phong vô cùng có ý muốn mắng chửi ở giữa đường phố, nhưng vẫn nhẫn nhịn được.
Cậu ta nhìn Đường Viên Viên một chút, sau đó khẽ nói: “Anh Sở Phong ra ngoài nhận điện thoại một chút rồi lập tức quay lại nha”
Sau đó liền trực tiếp đứng dậy đi ra, cũng không nói cho Đường Viên Viên biết đến cùng có phải anh trai của cô gọi điện thoại đến hay không.
Đường Viên Viên hơi thất vọng, đành phải ghé lên mặt bàn chờ đợi.
Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ ở bên cạnh cũng không dễ dàng buông tha như vậy, hai người dùng sức đẩy Đường Viên Viên.
“Viên Viên, nhất định là anh trai của cậu gọi điện thoại tới, cậu nhanh đến gọi một tiếng, kêu anh trai của cậu đến đây ăn thịt nướng đi”
“Đúng vậy, nhất định là anh trai của cậu gọi điện thoại tới.
Cái phản ứng quá kích động này khiến Đường Viên Viên nghi ngờ không thôi: “Làm sao các cậu biết?”
“Đương nhiên là biết rồi, đây chính là kinh nghiệm từ những cuộc nói chuyện trước nha, nếu không phải anh trai của cậu gọi điện thoại tới, tại sao anh ấy phải ra bên ngoài tiếp chứ, trực tiếp nhận ở đây là được rồi”
“Đúng thế”
“Thế nhưng, cho dù đúng là anh trai tớ gọi điện thoại tới, anh Sở Phong cũng không cần thiết phải ra ngoài nhận điện thoại mà, tại sao anh ấy lại muốn ra bên ngoài nhỉ?”
Đường Viên Viên thực sự không nghĩ ra, cái này giống như không có gì đi? Ngu ngốc, bởi vì Chung Sở Phong thích cô đó, cái này cũng không nhìn ra, quả thực là độ óe heo..Trong lòng Trương Hiểu Lộ hung hăng mắng một câu, nhưng trên mặt nửa tịa biểu cảm cũng khôn có, chỉ làm bộ thần bí nói: “Dù sao thì tớ cũng biết, tin hay không thì tùy cậu”
Viên Nguyệt Hàn nhỏ giọng nhắc nhở: “Thật ra cậu không cần phải để ý có phải là anh trai của cậu gọi điện thoại đến hay không, cậu chỉ