Biểu tình cười như không cười của Lục Chiêu khiến Thẩm Cửu cảm thấy có hơi ngại ngùng, trong đâu cứ xuất hiện chuyện xảy ra tối nay ở bên ngoài sảnh tiệc giữa anh ta và cô gái đó.
“Cảm ơn Lục tổng, thật sự không cân.”
Thẩm Cửu khách khí từ chối anh ta.
Lục Chiêu híp đôi mắt hẹp dài lại: “Cô biết tôi?”
“Hừm... Tập đoàn Lục Thị nổi tiếng như vậy, dám hỏi mấy ai không biết Lục tổng chứ?”
Lục Chiêu đột nhiên dựa vào cửa xe cẩn thận nhìn cô: “Ồ, cô đang khóc?”
Câu hỏi bất ngờ này khiến Thẩm Cửu sững người, sau đó lắc đầu: “Không có.”
Lục Chiêu nhếch môi cười: “Phụ nữ ấy mà, nhu nhược một chút sẽ có người thương. Người vừa rồi trốn sau gốc cây là cô phải không?”
Sắc mặt của Thẩm Cửu thay đổi, không nói chuyện.
Mắt của cô hơi đỏ, đôi mắt lại tràn ngập sự quật cường, nhìn qua chính là một người không biết nói dối.
Ha, bởi vì không biết nói dối, cho nên chọn trâm mặc sao?”
Thú vị.
“Tôi thấy Dạ Âu Thần vứt cô lại cho đi bộ rồi, như thế nào, có cần suy nghĩ lên xe của tôi không?”
Nói đến đây, tay của Lục Chiêu đưa ra, dân dân rơi vào bả vai của cô.
Thẩm Cửu theo phản xạ lùi lại phía sau, tránh né sự đụng chạm của Lục Chiêu, tay của Lục Chiêu rơi vào trong khoảng không một lát, sau đó lại cười: “Tính toán như vậy làm gì? Anh ta không đưa cô về thì tôi đưa cô về không được sao?”
Nói xong, Lục Chiêu lại bước mấy bước về phía trước, Thẩm Cửu bị dọa lùi lại sau.
“Bao nhiêu cô gái đều muốn dính lấy tôi, nhìn cách ăn mặc của cô và thái độ của Dạ Âu Thần đối với cô, cô chắc cũng không tính là gì của anh ta, theo tôi tuyệt đối sẽ không bị thiệt thòi.”
Thẩm Cửu mặc kệ anh ta nói gì, chỉ không để anh ta chạm vào mình.
Lục Chiêu là người như thế nào, Thẩm Cửu hiểu quá rõ ràng rồi, nếu như cô biểu hiện ra cho dù chỉ là một chút do dự, có thể sẽ bị Lục Chiêu nhìn thấy.
“Đừng như vậy, tôi biết cô không giống như bọn họ.”
Nói xong, Lục Chiêu cường thế bước tới giữ chặt bả vai của cô, Thẩm Cửu không tránh được, sắc mặt bị dọa sợ mà lập tức thay đổi:
“Lục tổng, xin anh tự trọng!”
“Tự trọng là cái gì? Dạ Âu Thân cũng không quan tâm cô, đi theo tôi có gì không tốt?”
Phụ nữ muốn bò lên giường của Lục Chiêu rất nhiều, nhiều đến mức Lục Chiêu không đếm nổi, nhưng thái độ của Thẩm Cửu lại khiến Lục Chiêu cảm thấy muốn thử. Anh ngược lại muốn xem thử, người bên cạnh Dạ Âu Thần có phải cũng sẽ nghiêng về mình hay không.
Thật ra ở trong tối cũng đấu đá với Dạ Âu Thần.
“Buông tôi ra!”
Sắc mặt của Thẩm Cửu bị dọa đến mức trắng bệch, đẩy lông ngực của anh ta: “Mục tiêu của Lục tổng không phải luôn là danh môn tiểu thư hay sao? Tôi chỉ là trợ lý của cậu Dạ, xin anh đừng như vậy!”
Suy cho cùng là đối tượng Dạ Thị muốn hợp tác, cho nên Thẩm Cửu không dám đối với anh ta thế nào cả.
“Ổ? Cô hiểu tôi như vậy, xem ra đã điều tra qua tôi rồi, hứng thú không?” Lục Chiêu đè thấp giọng, từ từ tiến sát cô.
Thẩm Cửu mở to mắt, dùng sức đẩy anh ta ra, nhưng sức căn bản không lại với anh ta, cuối cùng chọc giận Lục Chiêu, anh trở mặt nói:
“Tôi ghét nhất người khác phản kháng tôi, cô có cần suy nghĩ cho kỹ không? Tôi có thể sẽ dịu dàng một chút?”
“tục tổng, tôi vẫn là câu nói đó, xin anh tự trọng, nếu như anh tiếp tục không buông tay thì tôi không khách khí nữa”
Thẩm Cửu luôn đang nhường nhịn, nhưng không đại biểu cô thật sự dễ bắt nạt như vậy!
Lục Chiêu cười híp mắt nhìn cô: “Cô dám đắc tội với tôi? Đừng quên Lục Thị và Dạ Thị mấy ngày nữa còn có một cuộc hợp tác.”
Nghe vậy, sắc mặt của Thẩm Cửu tái đi: “Cuộc hợp tác này liên quan đến lợi ích công ty anh, anh muốn đánh mất?”
“Sai.” Lục Chiêu tăng thêm lực đạo: “Là liên quan đến tương lai của cô, cô đoán nếu như tôi từ chối hợp tác, hơn nữa tìm cô gây rắc rối, công ty có quy trách nhiệm về cho cô không?”
“Anh!” Thẩm Cửu cắn môi dưới: “Bỉ ổi!"”
“Vậy cô suy nghĩ đi, muốn cùng người bỉ ổi như tôi cùng đi ăn tối không?”
“Không thể!”
“Không bằng lòng, vậy tôi chỉ có thể...”
Bụp!
Lời của Lục Chiêu còn chưa nói xong, một cước lăng