Mặc dù thức ăn so với mấy ngày trước đây phong phú hơn nhưng mọi người lại càng thêm lo sợ bất an.
Cuối cùng các cô cũng được ở chung một chỗ mà vượt qua một ngày.
Nhưng sang ngày thứ hai thì không chắc, bởi các cô rất có thể bị bán đi hoặc là đưa đến chỗ ăn chơi đàn đúm.
Sở dĩ thức ăn phong phú là vì muốn các cô nhìn đáng giá hơn khi bán mà thôi.
Ăn ngon một chút thì sắc mặt cũng sẽ hồng hào hơn một chút.
Sáng sớm ngày thứ hai, các cô bị bọn chúng chia thành 3 nhóm, nhốt lên 3 xe khác nhau.
Người nào hơi lớn tuổi, thiếu vẻ thùy mị thì bọn chúng đưa lên chiếc xe tải thứ nhất.
Các cô sẽ bị bán cho những lão già vừa lớn tuổi vừa nghèo khó.
Nhưng như vậy đã là tốt hơn so với các cô gái khác.
Thừa dịp những người đó nói chuyện với nhau, Tiểu Ốc âm thầm dùng máy theo dõi ghi lại đoạn đối thoại của bọn họ, sau đó ném 1 cái máy xuống đất.
Vừa vặn lúc đó, một người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi bước tới, dẫm lên cái máy đó, liền thần không biết quỷ không hay dính vào đế giày của cô ấy.
Chuyện còn lại, Tiểu Ốc tin tưởng cảnh sát sẽ xử lý tốt .
Những người bị đưa lên chiếc xe thứ hai là để đi làm **.
Những cô gái bị đưa lên chiếc xe thứ ba là những người xinh đẹp nhất, bởi bọn chúng muốn có thêm ô dù nên đem các cô tặng cho các đại phú hào hoặc kẻ cầm đầu của các bang phái.
Những cô gái được chọn này rất có thể sẽ trở thành nhân vật lớn hoặc là