Cô đi theo, kết quả lúc đi vào, Mộc ba mang cô tới trước mặt bà chủ, âm thầm ra dấu tay với bà chủ, mặt ngoài lại biểu lộ đáng thương nói: “Đây là đứa con gái vượt ngục của tôi, nó chạy trốn tới nơi đây, xin bà chủ chứa chấp nó.
"
Bà chủ cười hết sức xinh đẹp, nhìn một chút, thấy Tiểu Ốc có vẻ thùy mị, cảm thấy cũng không tệ lắm, ra hiệu bằng mắt với hai hộ vệ đang đứng đối diện.
Hai hộ vệ lập tức hiểu ý, đi tới trực tiếp khống chế Tiểu Ốc, bắt được hai tay của cô.
Tiểu Ốc trợn tròn mắt, nhìn về phía Mộc ba không thể tin, kêu: “Ba, làm gì vậy?
Dù cảm thấy rất có lỗi, nhưng ông không hít thuốc phiện sẽ khó chịu đến chết.
Mộc ba không nhìn cô, mà nói chuyện với bà chủ kia: “Bà cho giá đi! Đây là con gái nuôi của tôi, nuôi lớn như vậy thật không dễ dàng a!"
“Mười vạn baht Thái.
"
Mười vạn bahtThái tương đương với hơn hai vạn nhân dân tệ , Mộc ba làm sao đồng ý: “Con gái của tôi chỉ đáng giá chút tiền như vậy sao? Nhiều hơn nữa đi!"
“Hai vạn năm baht Thái, không cần thì dẹp đi, con gái của ông vừa nhìn đã biết không dễ cư xử, có đáng tiền hay không chính ông biết.
" Bà ta biết những kẻ hít thuốc phiện này, dù có ra giá ít hơn nữa cũng sẽ đồng ý, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ai sẽ bán con bán vợ.
“Được! Hai vạn năm thì hai vạn năm, đưa tiền mặt đi! Dầu gì ở đây tôi cũng có chút chuyện.
"