Sau đó trong bóng tối hình như vang lên vô số tiếng súng.
.
.
.
.
.
Tiểu Ốc nghe một mảnh tiếng súng đó, hít sâu một hơi, lại lui về phía sau mấy bước, sau đó tung người nhảy xuống.
Đây là cơ hội duy của cô, nếu như không nhảy xuống, cô sẽ trực tiếp bị bắn thành cái sàng.
Tiểu Ốc rất may mắn, tại thời điểm rơi xuống cách phía dưới khoảng mười mét, đột nhiên bắt được một cái dây leo, nhưng lực rơi xuống rất mạnh khiến cô không cách nào nắm vững dây leo, gần như là dùng toàn bộ hơi sức, cô mới vịn chắc được.
Nhưng chỉ sau một khắc, đột nhiên nhìn thấy một vật từ trên bầu trời rơi xuống, Tiểu Ốc còn không kịp quan sát là cái gì, đã nghe thấy tiếng nổ mạnh, sau đó cô bị hoảng sợ, ngón tay buông lỏng, ngã xuống phía dưới dòng sông, rất nhanh mất đi ý thức.
.
.
.
.
.
Năm năm sau
Buổi sáng sáu giờ, trong phòng đối diện vang lên tiếng nhạc huyên náo, có một người đàn ông đã bị cô vô lại đánh thức n lần mà không hiểu lí do, anh ta phiền não từ từ bò dậy, mặc vào cái áo choàng tắm đi gõ cửa phòng đối diện, còn gõ thùng thùng rất vang dội: “Kim Tiểu Ốc! Cô đi ra cho tôi! Hiện tại mới mấy giờ? Tối hôm qua hai giờ tôi mới trở về, hôm nay buổi sáng không có thông báo! Người đại diện nói tôi có thể ngủ thẳng tới chín giờ rưỡi!"
“Thật sao? Nhưng mới vừa rồi chị Hà gọi điện thoại nói cho tôi biết, kế hoạch tạm thời có thay đổi, tám giờ chị ấy sẽ tới đón anh, sáng hôm nay anh phải tiếp nhận phỏng vấn của một tòa soạn, là tạm thời quyết định như vậy." Tiểu Ốc nói xong đẩy cửa ra, vừa đánh răng vừa vô tội nhìn về phía anh hả hê cười một tiếng.
Sau