Tiểu Ốc ăn rất nhanh, giống như là người hành quân tác chiến.
Sau khi ăn xong đồ, cô nhanh chóng trở về phòng đổi trang phục ra ngoài, 1000 lần đều đồng nhất áo đen, nón đen, mắt kính gọng đen, giày màu đen, dáng vẻ rất lưu loát.
Từ trong phòng ngủ thay xong quần áo, lúc đi ra Tiểu Ốc đã dọn dẹp xong cái bàn, chén nồi toàn bộ rửa xong.
Chuông cửa đúng lúc vang lên thì Tiểu Ốc ra mở cửa, lên tiếng chào chị Hà: “Chào chị Hà!”
“Chào buổi sáng.
"Chị Hà luôn thận trọng trong lời nói đối với Tiểu Ốc, chỉ khẽ mỉm cười, quan sát năng lực trẻ tuổi có ở cô gái này.
Tiểu Ốc mặc dù là hộ vệ, nhưng bởi vì Trương Lực Hoa coi trọng gia cảnh của cô, cho nên đãi ngộ cũng là cực tốt , có thể cùng Trương Lực Hoa đồng xuất đồng tiến, cùng ngồi chung, ăn mặc đụng độ có Trương Lực Hoa , thì có cô.
Có vài người cũng vì vậy suy đoán hai người bọn họ có phải hay không là một đôi, nhưng hai người đều phủ nhận, nhưng thỉnh thoảng vẫn truyền ra ngoài thông tin giữa hai người có gì đó mập mờ.
Tiểu Ốc vừa muốn đi theo Trương Lực Hoa ngồi vào chỗ ngồi phía sau, chị Hà ngăn lại: “Em ngồi đằng trước đi.
"
“Tại sao?" Trương Lực Hoa nghe vậy khẽ cau mày.
“Sáng sớm hôm nay mới vừa có người báo tin, ngày hôm trước không phải là có kẻ thấy hai người cùng nhau vào quán cơm ven đường, vừa nói vừa cười sao? Sáng sớm hôm nay liền tuôn ra tin hai người đã kết hôn, hơn nữa tin tức đám cưới, những người ái mộ lại lên trên web bàn luận, các loại ngôn luận đều có, cho nên hai người nên kiêng dè.
"
Chị Hà nói, mặc