Lữ Trị nhìn đồng hồ đeo tay, sợ trễ giờ lành, nhưng lại không thể nghịch ý của cô, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trong tay cô, đông ấn tây nhấn, hai ba lần đã qua được cửa ải này, trả lại cho cô: “Thắng.
"
Tiểu Ốc nhất thời dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn anh: “Thậm chí ngay cả trò chơi này anh cũng qua được!"
“Anh từ trước đến giờ là toàn tài.
" Người nào đó tự đắc một chút, sau đó vừa đưa bó hoa cho cô, vừa cẩn thận quan sát cô mấy lần nói: “Bà xã anh hôm nay thật xinh đẹp.
"
“Miệng ngọt!"
Tiểu Ốc mới vừa nói xong, Lữ Trị đã ôm cô đi xuống lầu dưới.
“Thả em xuống, nặng đó!"
“Không có việc gì, anh ôm em lên xe.
Áo cưới quá dài, đạp trúng sẽ dễ té.
" Anh nói xong, cũng cố hết sức ôm Tiểu Ốc, từng bước một đi xuống lầu dưới.
Dọc theo đường đ nhiều bà con bạn bè thân thích, bọn họ đều đi theo rồi làm ồn ào lên.
Cả hôn lễ dĩ nhiên là ngọt ngào ấm áp.
Đây là kiểu đám cưới trung tây kết hợp.
Trước đi đến giáo đường, sau lại đi nhà hàng.
Đến bên ngoài giáo đường, Lữ Trị đi vào trước.
Sau khi Tiểu Ốc chỉnh sửa áo cưới lại một chút thì theo ba Vương đi vào.
Khi Tiểu Ốc khoác tay của ba Vương xuất hiện tại cửa giáo đường thì xa xa đã nhìn thấy Lữ Trị đang đứng ở phía trước chờ cô, có vẻ như không nén nổi vội vã mà đã đưa tay ra.
Tiểu Ốc