Tiểu Ốc cho là mình đã đủ vô lại rồi, không nghĩ tới cậu ta so với mình còn vô sỉ hơn, tức giận khóc nức nở: "Khốn kiếp! Cậu quá vô sỉ! Cậu có bản lĩnh thì lấy tôi thử xem..
Có phải muốn làm thái giám không? Tôi sẽ bóp vỡ dưa chuột của cậu".
Đậu Diệc Phồn lạnh cả sống lưng, có chút sợ nhưng vẫn nói cứng: "Còn chưa có vào cửa đã muốn làm quả phụ? Mà anh nói cho em biết, anh thích em như vậy, em gả cho anh có gì không tốt? Anh còn muốn nói cho em biết, anh nhất định phải cưới em".
"Không tốt, chính là không tốt! Tôi chỉ muốn lấy Mộc Trạch Khải".
Trên đời này trừ Mộc Trạch Khải ra, gả cho ai cũng đều không tốt.
"Em muốn cưới anh ta, vậy anh ta cũng muốn cưới em sao?"
Thật ra thì dùng đầu ngón chân Tiểu Ốc cũng có thể nghĩ ra được đáp án, không muốn!
Nhưng cô không chấp nhận: "Một ngày nào đó tôi sẽ làm cho anh ấy yêu tôi".
"Vậy anh sẽ đợi đến ngày đó, nhưng trước khi ngày đó đến thì vẫn em thuộc về anh, không thể từ hôn.
Em chờ làm cô dâu của anh đi! Ngày mai anh sẽ dẫn em đi chọn áo cưới".
Cậu cũng không dễ dàng chấp nhận, thật vất vả cậu mới vừa mắt một cô gái, nhưng còn chưa nghĩ đến kết hôn thì cô đã nhảy dựng lên làm cậu lập tức có quyết định.
"Tôi không đi" Cô sẽ không mặc áo cưới với ai trừ Mộc Trạch Khải.
"Vậy chúng ta đánh