Bữa tối, Cảnh Hảo Hảo ăn ở trong phòng ăn một mình, Lương Thần trực tiếp bảo người ta đưa đồ ăn đến phòng sách.
Cảnh Hảo Hảo cơm nước xong, Lương Thần còn đang ở phòng sách, chưa có đi ra.
Cảnh Hảo Hảo đi trong sân tản bộ trong chốc lát, trực tiếp trở về phòng ngủ, vừa xem phim truyền hình vào buổi chiều, vừa tiếp tục gửi tin nhắn weibo với Thẩm Lương Niên trong chốc lát.
......
Kể từ ngày Thẩm Lương Niên liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo, một ngày 24 tiếng đều ngâm mình ở trên Weibo.
Trả xong khoản vay, giải quyết nỗi lo về sau, Thẩm Lương Niên một lòng một dạ đều đặt ở trên sản phẩm mới của mình.
Mấy năm nay, anh phấn đấu từ tầng dưới chót, cho nên tăng ca thành chuyện thường, đêm nay cũng không ngoại lệ.
Đến tám giờ rưỡi, Thẩm Lương Niên mới dừng lại công việc trên tay, cầm lấy di động, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo trả lời tin nhắn Weibo của mình, mỏi mệt cả người trong nháy mắt tiêu tán không còn một mảnh, giữa mặt mày mang theo một nụ cười yếu ớt tán gẫu với Cảnh Hảo Hảo.
Không biết Cảnh Hảo Hảo ở bên kia làm cái gì, qua rất lâu cũng không có trả lời tin nhắn của anh.
Thẩm Lương Niên vuốt vuốt điện thoại di động trong lòng bàn tay.
Văn phòng, cực kỳ yên tĩnh.
Đột nhiên, truyền đến một tiếng đập cửa, Thẩm Lương Niên trước nhìn thoáng qua di động, nhìn thấy không có nhắc nhở tin nhắn, mới đứng lên, đi qua mở cửa.
“Sao em lại tới đây?”
Thẩm Lương Niên mở cửa ra, nhìn thấy Kiều Ôn Noãn, sửng sốt một chút.
“Em vừa mới đi ngang qua dưới lầu công ty anh, nhìn thấy văn phòng của anh còn sáng đèn, em liền biết anh còn đang tăng ca, liền đi con phố phía trước mua một ít thức ăn khuya.” Kiều Ôn Noãn nói xong, giơ giơ gói to trong tay mình lên.
Thẩm Lương Niên tránh người ra, chờ sau khi Kiều Ôn Noãn tiến vào,
liền vươn tay trực tiếp đóng cửa.
Kiều Ôn Noãn chân thành hào phóng đi đến trước sô pha, cúi người bày từng món ăn khuya mình mua đến ra, đặt trên bàn trà, cười ngẩng đầu, nhìn Thẩm Lương Niên nói:“Anh bận rộn đến bây giờ, nhất định mệt chết đi, trước lại đây ăn một chút.”
Thẩm Lương Niên “ừ” một tiếng, đi toilet rửa sạch tay trước một chút, thuận đường mở tủ lạnh ra, hỏi: “Muốn uống chút gì không?”
“Không cần.” Phụ nữ lăn lộn trong vòng giải trí, sẽ luôn nghĩ hết biện pháp bảo trì dáng người của mình, đúng lúc Ôn Noãn cũng không ngoại lệ, đến buổi tối, sẽ không ăn gì nữa.
“Bảo trì dáng người?” Thẩm Lương Niên cười hỏi lại một câu, ngồi ở đối diện Kiều Ôn Noãn: “Em thật đúng là chú ý những thứ này, Hảo Hảo chưa bao giờ như vậy, nên ăn thì sẽ ăn.”
Động tác bày đũa của Kiều Ôn Noãn dừng một chút, ánh sáng đáy mắt tối sầm, sau đó cô ta liền khôi phục tự nhiên cười với Thẩm Lương Niên, đưa đũa cho anh, nói: “Cảnh Hảo Hảo ăn như thế nào cũng không béo, rất nhiều người đều hâm mộ dáng người như vậy của cô ấy.”
“Cám ơn......” Thẩm Lương Niên tiếp nhận chiếc đũa, kéo đũa ra một cái, ăn một ít này nọ, mới tiếp tục lời vừa rồi, nói tiếp: “Tôi ngược lại hy vọng Hảo Hảo có thể có thêm một chút thịt.”