Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Trào phúng [2]


trước sau

“Điên rồi điên rồi, lần này cây vạn tuế vạn năm thật sự nở hoa rồi! Trong xe Lương Thần, lại có thể ngồi một phụ nữ!” Từ Dung vừa nói, vừa chợt cúi người, vươn tay về phía Cảnh Hảo Hảo trong xe, nói: “Tiểu thư, xin chào, tôi tên là Từ Dung, là anh em chơi đùa từ nhỏ đến lớn với Lương Thần, rất vui được biết cô.”

Trái tim Cảnh Hảo Hảo khẩn trương nhảy lên thình thịch, cô chỉ dám gắt gao cúi đầu, nhìn cũng không liếc mắt nhìn Từ Dung một cái, chỉ vươn tay, qua loa nắm với Từ Dung một chút.

Đầy trong đầu Từ Dung giống như chỉ có một ý muốn nhìn một chút rốt cuộc bộ dáng người phụ nữ trong xe này là như thế nào, cho nên mới vội vàng tới chào hỏi, ai biết người phụ nữ này lại nhìn cũng không liếc nhìn anh một cái.

Nhất thời cả trái tim Từ Dung như là ẩn dấu vô số con kiến, ngứa ngáy thành một đoàn, nói: “Tiểu thư, tôi thành tâm thành ý chào hỏi cô như vậy, cô lại qua loa, đầu đều cũng lười nâng, cô như vậy thật không đủ nể tình nha!”

Cảnh Hảo Hảo vẫn cúi đầu, nói một câu: “Thực xin lỗi.”

Từ Dung nhìn thấy chính mình khuyên can mãi, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn không có ý tứ muốn ngẩng đầu, liền xoay người, nói với Lương Thần: “Cậu quản lý phụ nữ của mình đi, tốt xấu gì cũng cho tôi chút mặt múi chứ, như vật thật sự không làm tôi xuống đài được.”

Lương Thần cười nhạo một tiếng, không chút nào để ý Cảnh Hảo Hảo không tôn trọng Từ Dung: “Cho tới bây giờ cũng chưa từng cho cậu lên đài, còn muốn xuống đài cái gì?”

“Đây là phu xướng phụ tùy? A, không đúng, là phụ xướng phu tùy...... Lương Thần, tôi nói sao cậu lại như vậy chứ, cậu có phụ nữ, chuyện lớn như vậy cũng không nói cho tôi biết một chút, hiện tại khen ngược, tôi chỉ nhìn phụ nữ của cậu một cái, nhưng cậu cũng không cho, còn giúp phụ nữ của cậu ở nơi này tổn hại tôi, thực không có suy nghĩ!” Từ Dung vừa nói, vừa lấy điện thoại cầm tay ra: “Như vậy đi, tôi đặt một chỗ ở Túy Tiên Lâu, đêm nay chúng ta đi vào trong đó tụ hội một chút, thuận tiện để cho tôi hiểu biết bạn gái thiên kiều bá mị đẹp như thiên tiên này của cậu một chút.”

“Thành, đêm nay, tôi
mời khách.”

“Được được.” Từ Dung nghe nói như thế, lập tức chuẩn bị đi gọi điện thoại.

Thẩm Lương Niên đứng ở bên cạnh anh ta, vẫn luôn trầm mặc không rên một tiếng, đột nhiên lên tiếng nói: “Đêm nay tôi còn có việc, tôi đi về trước, các người chơi vui vẻ.”

“Đừng đi, Lương Thần thật vất vả mới có một người phụ nữ, sao cậu không cùng tôi vây xem vây xem chứ?”

“Không được, buổi tối tôi thực sự có chuyện.” Thẩm Lương Niên phất phất tay, nhìn về phía Lương Thần, nói: “Tôi đi trước.”

“Vậy không giữ anh nữa.” Lương Thần thoạt nhìn không khác gì bình thường, gật gật đầu với Thẩm Lương Niên.

Thẩm Lương Niên không nói gì, chỉ bóp tắt thuốc trong tay, vào lúc xoay người, ánh mắt dừng ở chỗ cửa kính xe.

Cửa kính xe dán màng tỏa ánh sáng, bên ngoài nhìn không thấy bên trong, bên trong lại có thể nhìn thấy bên ngoài, Cảnh Hảo Hảo rõ ràng nhìn thấy được đáy mắt Thẩm Lương Niên mang theo một tầng áp lực, cô nhìn đến máu toàn thân cứng ngắc, tay cô, theo bản năng nắm chặt làn váy của mình, ngay tại lúc cô nghĩ Thẩm Lương Niên sẽ gọi tên cô, Thẩm Lương Niên lại xoay người, rời đi.

Từ Dung đặt cơm xong, nói cho số phòng bao Lương Thần, liền hào hứng lên xe của mình ở phía trước, giẫm chân ga, chạy thẳng tới Túy Tiên Lâu.

......

Đợi cho xe Từ Dung lái đến không thấy được bóng dáng, Lương Thần mới nói với Cảnh Hảo Hảo trong xe:“Còn không xuống dưới?”

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới cúi người, xuống xe: “Thân thể tôi có chút không thoải mái, tôi muốn đi về trước, anh cùng Từ tiên sinh ăn bữa cơm đi.”

“Hảo Hảo, em cũng đừng xem tôi là kẻ ngốc chứ, thân thể không thoải mái, buổi chiều còn đi theo thím Lâm đi ra dạo chơi?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện