Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Trào phúng [8]


trước sau

Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo đứng ở nơi đó, thần thái vẫn không nhúc nhích, tay cầm đũa nhịn không được bắt đầu dùng sức, cuối cùng khớp xương đều nổi lên một tầng trắng: “Hảo Hảo, đừng để tôi lặp lại lần thứ ba!”

Cảnh Hảo Hảo biết, lúc này Lương Thần đã sắp tức giận đến cực hạn, nếu chính mình cố ý cãi lời, chỉ sợ  không biết sẽ khiến cho người đàn ông sẽ phát hỏa như thế nào nữa.

Nhưng nếu thật sự để cho cô tiếp tục nghe Từ Dung cố ý nói với cô về chuyện của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, vậy so với Lương Thần tức giận tra tấn cô, còn muốn lăng trì hơn gấp mấy ngàn lần!

Cảnh Hảo Hảo mím môi, cũng không có chút ý tứ muốn đi trở về.

Lương Thần hít sâu một ngụm đi, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dưới đáy lòng cố gắng ổn định chính mình cảm xúc, muốn đem chính mình hận không thể lập tức xông lên tiền trảo cô trở về xúc động cùng sắp phát ra tính tình đè ép trở về.

Từ đầu đến cuối Từ Dung cũng không biết chuyện Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn lêu lổng hai năm, hơn nữa ngày hôm qua Thẩm Lương Niên đi chỗ anh ta uống rượu say mềm vẫn la hét “Hảo Hảo không cần anh”, cho nên ở dưới cái nhìn của anh ta, anh ta luôn cảm thấy là Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy Lương Thần lợi hại hơn Thẩm Lương Niên liền phấn đấu quên mình tới đây tìm nơi nương tựa.

Hơn nữa, nếu không phải Cảnh Hảo Hảo, anh ta nghĩ lúc ấy Thẩm Lương Niên gặp chuyện không may, Lương Thần khẳng định sẽ giúp!

Lúc ban đầu anh ta nói chuyện, vẫn rất chú ý, dù sao đây cũng là người phụ nữ đầu tiên của Lương Thần, hiện tại xem ra, anh cảm thấy Lương Thần tựa hồ cũng không phải tốt với Cảnh Hảo Hảo như vậy.

Lương Thần biết rõ những lời này của mình là cố ý nói cho Cảnh Hảo Hảo nghe để kích thích cô, anh chẳng những không có giúp cô nói chuyện, còn tự mình lên tiếng hỏi, bây giờ còn buộc cô ngồi xuống, tiếp tục chịu tội.

Từ Dung lập tức hạ quyết tâm, nhịn không được hơi cười nhạo cười cười, nói: “Lương Thần, phụ nữ cũng không thể nuông chiều, cậu xem ngay cả lời nói của cậu cũng không nghe, Lương Niên người ta bảo Kiều Ôn Noãn làm gì, Kiều Ôn Noãn đều sẽ ý cam tình nguyện đi làm nha!”

Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt,
cũng không quản Lương Thần không cho phép, bước đi về phía cửa.

“Ai ai ai, cậu xem, đây quả thực trong mắt cũng không có cậu nha, xoay người bước đi, so với Kiều Ôn Noãn, thật sự là kém cỏi hơn......”

Lương Thần lập tức "ầm"  hung hăng ném đũa lên trên bàn.

Từ Dung nghĩ đến Lương Thần đây là sẽ phát hỏa với Cảnh Hảo Hảo, là ung dung nhìn, đáy lòng không có một chút thương hương tiếc ngọc, anh ta cảm thấy, đây là Cảnh Hảo Hảo nên có!

Ai ngờ giây tiếp theo, Lương Thần liền lạnh lùng nhìn anh ta, mở miệng nói: “Từ Dung, cậu thật cảm thấy Kiều Ôn Noãn tốt, ngày mai tôi đây trực tiếp bái phỏng cha cậu, để ông ấy ưng thuận hôn sự của cậu và Kiều Ôn Noãn, cậu dứt khoát lấy cô ta về nhà là được!”

“Không phải, Kiều Ôn Noãn có quan hệ gì với tôi?” Từ Dung nói một nửa, sau đó liền lập tức mở to hai mắt, chỉ chỉ chính mình, có chút không thể tin nhìn Lương Thần hỏi: “Cậu đây là đang vì cô ta, hung dữ với tôi? Không phải, tôi...... vừa rồi tôi như vậy, còn không phải là vì Thẩm Lương Niên......”

“Đầu bị lừa đá hả, cậu vì Thẩm Lương Niên? Cái rắm cũng không hiểu, còn ở nơi này biểu dương chính nghĩa! Tôi nói cho cậu biết, Từ Dung, hiện tại Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên không có một xu quan hệ, về sau cũng sẽ không có!” Lương Thần bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, toàn thân tràn đầy khí phách vương giả, tràn ngập sức lực mở miệng nói: “Nếu tôi tham dự vào hiện tại của cô ấy, tôi sẽ không vắng mặt ở tương lai của cô ấy. Từ Dung, tôi cảnh cáo cậu, tốt nhất về sau gặp cô ấy, khách khí một chút cho tôi, nếu cậu dám như là hôm nay không che đậy miệng trước mặt cô ấy như vậy, có tin tôi xé nát miệng của cậu không!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện