Editor: May
Lương Thần trở lại trong xe, ngồi ở bên trong, toàn thân lập tức không có khí lực.
Trong vòng cuộc sống của cô vẫn luôn rất đơn điệu, dốc hết tất cả vì Thẩm Lương Niên, hiện tại liền ngay cả Thẩm Lương Niên cũng không biết cô đi nơi nào.
Chẳng lẽ cô thật hoàn toàn không muốn rời khỏi anh, cô chỉ là muốn một mình trốn ra ngoài giải sầu?
Đúng vậy...... Thế giới bên ngoài làm cái gì cũng cần tiền, anh có thể tra một chút ghi chép tiêu phí của cô, có lẽ có thể tìm được Cảnh Hảo Hảo từ nơi đó.
Lương Thần nghĩ đến đây, liền vội vàng lấy di động mình ra, gọi một cú điện thoại.
Rất nhanh nhận được đáp lại, nói thẻ dưới tên Cảnh Hảo Hảo và thẻ anh cho cô, ghi chép tiêu phí lần gần nhất, vẫn là một tuần trước kia.
Hy vọng mới bắt đầu sinh ra của Lương Thần lại bị đánh mất một lần nữa, anh có chút mệt mỏi phân phó người trong điện thoại, trông chừng tình huống lưu động tài chính trong thẻ của Cảnh Hảo Hảo suốt 24 tiếng.
Lương Thần bắt buộc mình thả lỏng tâm tình, cẩn thận suy nghĩ một chút tất cả tình huống mình đang hiểu rõ.
Cảnh Hảo Hảo không có tiền, khẳng định sẽ không ở khách sạn, cô cũng không cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên, như vậy khả năng duy nhất là hiện tại Cảnh Hảo Hảo một mình về nhà trọ của cô?
Lương Thần nghĩ đến đây, đáy mắt bốc lên một tầng ánh sáng, vấn đề mấu chốt như vậy, sao anh lại không nghĩ tới.
Lương Thần lập tức khởi động xe, lái về phía tiểu khu của Cảnh Hảo Hảo, đi tới cửa nhà của cô, gõ cửa nửa ngày, cũng không có người để ý tới, Lương Thần cho là Cảnh Hảo Hảo ngủ say, cho nên liền đứng ở cửa chờ.
Đợi từ lúc phía trên tối đen đến khi trời sáng, đợi đến hừng đông người trong toàn bộ nhà trọ lục tục ra cửa đi làm, cửa vẫn không bị mở ra.
Lúc khoảng chín giờ, một đôi tình nhân đi ra từ trong thang máy, trực tiếp đi tới trước của phòng Cảnh Hảo Hảo, cầm chìa khóa chuẩn bị đi mở cửa.
Lương Thần nhíu nhíu mày, lên tiếng: “Phòng này, hiện tại là các người ở?”
“Đúng vậy.” Chàng trai vừa mở cửa, vừa quay đầu nhìn thoáng qua
Lương Thần: “Có vấn đề gì sao?”
“Phòng này, lúc đầu vẫn là nhà của các người?”
“Hai ngày trước chúng tôi vừa mới mua phòng ở này.”
Đáy lòng Lương Thần chợt nhảy dựng: “Mua lại?”
“Đúng vậy, phòng chủ bán phòng này cho chúng tôi rồi.” Cô gái đáp về một câu, lại hỏi: “Anh là bạn của chủ phòng này sao? Chủ phòng này không nói cho anh biết, cô ấy đã bán phòng ở này cho chúng tôi rồi ư?”
Lương Thần còn chưa trả lời, người đàn ông kia liền nói tiếp: “Chủ phòng này bán phòng rất gấp gáp, hơn nữa muốn đều là tiền mặt, hình như là muốn xuất ngoại? Sốt ruột đi, cho nên thứ trong phòng cũng chưa lấy đi, trực tiếp để lại cho chúng tôi xử lý.”
Lúc này Lương Thần mới ngẩng đầu, nhìn về phía trong phòng, phát hiện bên trong trang trí ấm áp, tựa như người Cảnh Hảo Hảo, ngắn gọn hào phóng.
Trong nháy mắt đáy lòng Lương Thần nhất thời sáng tỏ toàn bộ rồi.
Sao anh có thể quên mất thỏ trắng nhỏ mềm mại đó, một bụng tính kế và ý tưởng, cô đây là không hơn không kém lừa xoay quanh cả người anh mà!
Cô hủy diệt không cần toàn bộ thứ anh có thể tra được hành tung của cô, còn cố ý mua một tấm vé máy bay đi nước Pháp, đây rõ ràng chơi chính là thủ thuật che mắt.
Anh còn trông cậy dựa vào tiền trong những thẻ đó để tra được cô...... Hiện tại khen ngược, cô lặng yên không một tiếng động bán phòng ở đi, cầm tiền mặt kia đi rồi.
Khó trách ngày nào đó, cô đi công ty anh, hóa ra mục đích là hạ thuốc ngủ cho anh, bởi như vậy, nguời trong nhà nghĩ đến cô và chính mình cùng một chỗ, mà chính mình ngủ đến thần trí mơ màng.