Editor: May
Không đến hai tiếng, Lương Thần liền qua loa kết thúc cuộc họp thường kỳ của công ty, lái xe trở lại biệt thự, muốn thím Lâm chuẩn bị tốt hộp đồ ăn, liền đi Ảnh Thị Thành.
Từ thành phố Giang Sơn đến Ảnh Thị Thành, tốc độ xe phóng tới nhanh nhất, cũng cần hai tiếng rưỡi, lúc Lương Thần tới Ảnh Thị Thành, đã là năm giờ chạng vạng.
Thím Lâm sống một bó to tuổi, tâm tư tự nhiên lão thành, Ảnh Thị Thành lớn, phân rất nhiều khối, cho nên thím Lâm cố ý lưu ý một chút địa điểm quay chụp của Cảnh Hảo Hảo, ở “Tần vương cung”, còn nhớ kỹ tổ phim tên “Mẫu nghi thiên hạ”.
“Tần vương cung” Là dựa theo tỉ lệ cố cung, so sánh xây dựng nên, chiếm diện tích rất lớn, mặc dù không sánh bằng cảm giác lắng đọng lịch sử tang thương qua năm tháng của cố cung, nhưng lại bởi vì rất nhiều phim truyền hình cổ trang nổi tiếng đều sinh ra từ Ảnh Thị Thành, khiến cho hai năm nay Ảnh Thị Thành đã trở thành cảnh rất nhiều du khách đi du lịch.
“Tần vương cung” Trừ bỏ địa điểm quay chụp bị phong tỏa, cấm người ra vào, những địa phương khác vẫn mở ra du lịch như trước.
Lương Thần trực tiếp dừng xe ở cửa “Tần vương cung”, mua một tấm vé vào cửa, đi vào.
Lương Thần dọc theo con đường lót đá màu xanh của “Tần vương cung”, ở trong cung điện nặng nề, đi hồi lâu, rốt cục ở cửa một khu nhà cung điện, thấy được chữ địa điểm quay chụp của “Mẫu nghi thiên hạ”.
Lương Thần dọc theo bậc thang, đi lên từng bước một, nhìn đến cửa chính cung điện kéo một tấm chữ đỏ, phía trên viết chữ “Cấm đi vào”.
Lương Thần giương mắt, là có thể thấy trong cung điện đầy người, tận cùng bên trong có rất nhiều diễn viên mặc cổ trang hoa lệ, trên đầu đội trang sức quý giá ung dung đẹp đẽ, các biểu tình nghiêm cẩn, trong đó một người đàn ông mặc long bào màu hoàng kim đang nói chuyện với một cô gái mặc đồ màu hồng phấn, biểu tình hai người thoạt nhìn đều có chút phẫn nộ, như là đang cãi nhau vì chuyện gì đó, cuối cùng người đàn ông kia trực tiếp phất tay áo, đá nghiêng bàn trà trước mặt,
xoay người bước đi, thị vệ đứng ở một bên vội vàng đuổi kịp, hai người còn chưa đi ra khỏi phòng, lièn có một cô gái mặc đồ màu xanh biếc, sôi nổi nhảy lên, nhìn thấy thị vệ, đáy mắt chợt sáng lên một đạo ánh sáng, miệng không biết hô một câu lời kịch gì đó, thị vệ kia vụng trộm nhìn cô một cái, biểu tình buộc chặt rời đi theo phía sau chàng trai mặc long bào kia.
Cô gái màu xanh biếc kia, chính là Cảnh Hảo Hảo, cô bỉu môi, nhìn hai người đàn ông rời đi, phồng quai hàm, liền căm giận xoay người chạy vào tận cùng bên trong điện phủ, hoa chân múa tay vui sướng không biết nói cái gì với cô gái váy màu hồng kia, sau lại liền nghiến răng nghiến lợi than thở không ngừng, chọc cho cô gái váy màu hồng đó mỉm cười.
Đây là lần đầu tiên Lương Thần nhìn thấy hiện trường quay chụp của Cảnh Hảo Hảo, cho dù anh biết là diễn trò, nhưng nhìn thấy biểu tình kích động, đáng yêu, phẫn nộ ở trong bộ phim của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng vẫn hơi bị tác động.
Lương Thần cũng không có tiến lên quấy rầy, chính đứng xem xa xa, vẫn đợi cho đến hơn sáu giờ, thái dương xuống núi, tổ phim mới dừng lại, mọi người đều tản đi tháo trang sức.
Lương Thần vốn là bộ dạng soái khí mê người, khiến người chú ý, đứng ở cửa đại điện, dẫn tới không ít nhân viên công tác và ngôi sao đi ra ghé mắt nhìn.
Có vài người, có lẽ nhận ra anh là ai, nhưng là bởi vì không có tiếp xúc, cũng chỉ cung kính cúi đầu, ngay lập tức rời đi.
Lương Thần như là không có nhìn thấy thần thái và phản ứng những người đó, ung dung trấn định nhìn chằm chằm cửa đại điện, sau đó nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo và Tiên nhi vừa nói vừa cười đi ra theo phía sau rất nhiều nữ minh tinh.