Editor: May
Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần gần đây chung đụng thật rất tốt, đứa nhỏ trong bụng, cũng thực làm cho hai người kéo gần lại không ít khoảng cách, Cảnh Hảo Hảo không giống như trước đây vậy, đặc biệt kháng cự Lương Thần.
Lương Thần từ sau khi Cảnh Hảo Hảo mang thai, cả người gần như thay đổi thành một người khác, anh từng thuộc là loại chuyện gì cũng muốn an bài cho thím Lâm đi làm, hiện tại là tự thân tự lực thì thôi, còn mỗi một lần lúc làm, đều sẽ hỏi Cảnh Hảo Hảo “Cảm thấy như thế nào?”
Hỏi hơn, Cảnh Hảo Hảo khó tránh khỏi cảm thấy phiền, giống như hiện tại, Lương Thần chỉnh nhiệt độ, chỉnh nửa ngày, chẳng những không ra cửa lớn, còn vẫn luôn hỏi không thôi, Cảnh Hảo Hảo gật đầu đến có chút phiền, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, có chút căm tức nói: “Rốt cuộc anh đã xong chưa không nhìn thấy tôi gật đầu à, vẫn hỏi hoài, có phiền hay không.”
Lương Thần chưa từng tận tâm hết sức hầu hạ một phụ nữ như vậy, kết quả còn bị ganh tỵ, anh không phải sợ cô không thoải mái ư? Nhìn một chút, hiện tại là thái độ gì, sao anh lại thích một người phụ nữ như vậy chứ, cả ngày ra vẻ đáng thương hầu hạ cô trước sau, cô lại còn ghét bỏ anh, Lương Thần nghĩ rằng, sao mình lại uất ức bản thân mình như vậy, nhất thời liền nghiêm mặt, nhỏ giọng nghiến răng nghiến lợi nói thầm một câu: “Thái độ gì vậy!”
Cảnh Hảo Hảo không có nghe rõ Lương Thần nói cái gì, xoay qua nhìn về phía anh.
Cô còn chưa có mở miệng nói chuyện, vừa rồi Lương Thần còn uất ức chính mình, liền lập tức không cảm giác được mình có bao nhiêu uất ức, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Được rồi, anh chính là rất phiền!”
Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần chọc cho phốc xuy nở nụ cười.
Lương Thần nhìn ý cười của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng liền nghĩ, chính mình thật sự là càng sống càng lùi, lại bị một phụ nữ ăn gắt gao, nhưng trên mặt lại cam tâm tình nguyện biểu hiện ra một bộ dáng bị ăn gắt gao, giẫm chân ga, chở Cảnh Hảo Hảo thật cẩn thận ra khỏi cửa lớn biệt thự.
......
Mặc dù thứ năm là ngày đi
làm, người trong bệnh viện vẫn đặc biệt nhiều.
Lương Thần đã hẹn số chuyên gia trước, bởi vì trên đường kẹt xe, lúc đến, đã qua số.
Đợi khoảng mười phút, mới đến phiên Cảnh Hảo Hảo.
Là một loạt kiểm tra.
Giày vò xuống dưới, đã là một hai tiếng sau.
Lương Thần nhìn thấy người chung quanh đều thật cẩn thận dìu phụ nữ có thai, anh cũng lập tức học người bên ngoài dìu Cảnh Hảo Hảo, đi đến nơi nhận đơn xét nghiệm.
Đợi khoảng nửa tiếng, y tá hô tên Cảnh Hảo Hảo.
Lúc xét nghiệm, Cảnh Hảo Hảo chạy tới chạy lui ở vài nơi, Lương Thần sợ mệt đến cô, cho nên trực tiếp để cho Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên vị trí nghỉ ngơi, anh đi cầm đơn, tìm bác sĩ hỏi tình huống.
Trước khi Lương Thần đi, còn cố ý để lại cho Cảnh Hảo Hảo một lọ nước khoáng, phân phó cô đừng đi loạn, sau đó mới có chút lo lắng rời đi.
Lúc Lương Thần đi vào phòng chẩn đoán, phía trước có một phụ nữ có thai đang ở nghe bác sĩ hội báo, cho nên anh ở ngoài cửa, kiên nhẫn đợi trong chốc lát, đợi sau khi phụ nữ có thai rời đi, Lương Thần mới đi vào.
Bác sĩ có thể tiếp đãi phụ nữ có thai có chút nhiều, cảm giác có hơi mệt, nâng tay lên, xoa xoa cái trán, đi trước rót một ly nước uống, mới hỏi Lương Thần ngồi ở một bên: “Đơn xét nghiệm đâu?”
Lương Thần đưa đơn xét nghiệm lên.
Bác sĩ tiếp nhận, nhìn cẩn thận một lần, sau đó nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Cơ thể mẹ thoạt nhìn thực khỏe mạnh, có chút thiếu máu rất nhỏ, bổ máu nhiều là tốt rồi.”
“Vậy thai nhi thì sao?”