Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Sinh tình [6]


trước sau

Editor: May

Hoàn cảnh trong quán cà phê rất yên tĩnh, ngọn đèn mờ tối, người ngồi ở đối diện, giương mắt nhìn lên, dung nhan đều giống như cách một tầng sương mù, mơ mơ hồ hồ.

Có thể bởi vì là do cuối tuần, người trong quán cà phê có chút nhiều, Cảnh Hảo Hảo và Tiên nhi đành phải ngồi ở vị trí dựa vào trong góc.

Phục vụ liền đi tới, Cảnh Hảo Hảo nhìn cũng không có liếc mắt nhìn menu một cái, nói thẳng muốn một ly Mocha.

Tiên nhi gọi một ly Cappuccino.

Phục vụ mặt mang mỉm cười rời đi, qua chưa đến năm phút đồng hồ, liền bưng toàn bộ thứ bọn họ muốn lên.

Cảnh Hảo Hảo cắn ống hút, thỉnh thoảng uống một ngụm Mocha, tầm mắt vẫn luôn không có rời khỏi màn hình di động, ngẫu nhiên còn có thể ha ha cười hai tiếng với màn hình di động.

Tiên nhi bị trạng thái Cảnh Hảo Hảo đắm chìm ở trong điện thoại di động cả buổi chiều, khiến cho có chút hỏng mất, nhịn không được ngồi ở đối diện nói ra: “Chị Hảo Hảo, chị có thể đừng luôn nhìn chằm chằm di động không.”

Cảnh Hảo Hảo gõ hai cái về phía di động, ngẩng đầu, “Hả?” một tiếng về phía Tiên nhi, hỏi lại: “Tiên nhi, em nói gì với chị?”

Tiên nhi có chút bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã, sau đó thần thái trở nên nghiêm trang lên, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo đánh giá hai vòng, nói: “Chị Hảo Hảo, gần đây tâm tình chị thoạt nhìn rất không tệ.”

So với lúc trước cô trở về từ nước ngoài, khí sắc cả người thoạt nhìn cũng tốt hơn rất nhiều, giữa mặt mày đều mang theo một chút vui sướng không ức chế được, như là gặp chuyện vui vẻ gì.

“Phải không?” Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, soi hai vòng trên vách tường thủy tinh của tiệm cà phê.

Tiên nhi biết tin tức kết hôn lúc trước của Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần, chỉ là sau đó hôn lễ đột nhiên không có, Cảnh Hảo Hảo đi nước ngoài, rồi trở về, hai người giống như là chặt đứt liên hệ, trong lúc đó cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Tiên nhi cũng không biết, nhưng cũng không dám hỏi, sợ chạm đến chuyện thương tâm của Cảnh Hảo Hảo, hiện tại nhìn thấy Hảo thần Cảnh Hảo cao hứng, đáy lòng Tiên
nhi cũng rất cao hứng, cô ấy không có trả lời Cảnh Hảo Hảo, cúi đầu uống một ngụm cà phê, sau đó ngẩng đầu, đáy mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo nổi lên một chút tò mò, qua một lát, tiến đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, thần bí hề hề nhỏ giọng hỏi: “Chị Hảo Hảo, chị thành thật khai báo, có phải gần đây đang nói yêu đương không?”

Nói xong, Tiên nhi còn nhìn lướt qua di động Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo đầu tiên là sửng sốt, sau đó phản ứng lại kịp Tiên nhi là nhìn cô vẫn cầm di động gửi tin nhắn, cho nên mới nổi lên hoài nghi, cô vội vàng lắc lắc đầu, nói: “Không có.”

“Thật sự không có?” Vẻ mặt Tiên nhi không tin.

“Thật sự không có.” Cảnh Hảo Hảo nói trảm đinh chặt sắt.

Tiên nhi bĩu môi: “Có quỷ mới tin, bộ dạng kia của chị, rõ ràng là nói yêu đương!”

Lúc này Cảnh Hảo Hảo cũng không có cãi lại, ngược lại cả người sững sờ tại chỗ.

Bộ dáng của cô...... Bộ dạng hiện tại của cô như thế nào?

Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng nhíu nhíu mi, lúc này mới phát hiện, mấy ngày nay tựa hồ mình đều bị một người đàn ông tên là Lương Thần tràn ngập toàn bộ cuộc sống, nói chuyện phiếm với anh, xem tin tức nói chuyện phiếm với anh, lúc ăn cơm chụp ảnh cho anh xem, thậm chí còn có thể gửi một chuỗi dài chữ viết, nói đồ ăn ở căn tin công ty nấu ăn không ngon......

Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, ánh mắt đột nhiên liền chớp chớp.

Tiên nhi ngồi ở đối diện, nhìn thấy bộ dáng này của cô, cười cười hì hì: “Em đã nói chị là đang nói yêu đương mà, còn không thừa nhận, chị rõ ràng chính là đang yêu một người đàn ông. Chị Hảo Hảo, nói, là ai!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện