Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Mật ngọt ngào [7]


trước sau

Editor: May

“Chỉ là, Lương Thần, bộ dạng anh cũng rất soái!”

Lương Thần nhíu mày, một bộ dáng đó là đương nhiên, còn là thần thái cần em nói sao.

Cảnh Hảo Hảo liếc mắt nhìn một Lương Thần cao ngạo tự tin đến không ai bì nổi bên cạnh một cái, đột nhiên trừng mắt nhìn nhìn, sau đó dừng bước chân, ngạc nhiên nhìn Lương Thần nói: “Trời ạ, Lương Thần, tâm kế của anh thật sâu!”

Lương Thần bị Cảnh Hảo Hảo nói không hiểu ra sao, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo vô tội mở trừng hai mắt.

“Anh lại có thể vì để cho em khen ngợi bộ dạng anh soái, liền nói em xinh đẹp trước, anh thật dối trá!”

Lương Thần bị Cảnh Hảo Hảo nói sửng sốt một chút, sau đó lại sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, em đừng khi dễ người!”

Cảnh Hảo Hảo lại hừ một tiếng, xoay người, trực tiếp đi vào sân vận động.

Lương Thần bị mắng “Tâm kế thâm sâu” “Dối trá” vội vàng đuổi kịp, trên mặt lộ ra một sắc thái gọi là “Hạnh phúc”, khóe miệng hơi giơ lên, nhưng đáy lòng lại đang yên lặng nghĩ, người phụ nữ này, lại ngang tàng như vậy đấy?

Trước kia, luôn là anh hung dữ với cô, cô nào dám hung hăng nói với anh như vậy? Đây rốt cuộc là người đáng chết nào cho cô can đảm như vậy chứ? Anh cũng không thể cứ như vậy bị cô ăn gắt gao...... Hoàn toàn không có khí khái của nam tử hán, anh phải khiến cho phụ nữ của anh đối với anh là nói gì nghe nấy, phục tùng anh khắp nơi......

Lương Thần đang nghĩ như vậy, Cảnh Hảo Hảo đi ở bên người anh lại đột nhiên ngừng lại, chỉ vào quầy bán đồ cách đó không xa nói: “Em muốn uống coca.”

Lương Thần trước đó còn đang suy nghĩ muốn làm cho phụ nữ của mình đối với mình nói gì nghe nấy phục tùng khắp nơi, nghe được những lời này của Cảnh Hảo Hảo, lập tức không có chần chờ gì gật gật đầu, đi đến quầy kia, vừa đi, còn vừa ân cần hỏi Cảnh Hảo Hảo: “Ngoại trừ coca còn muốn gì khác không? Có muốn ăn gì không? Concert ca nhạc chấm dứt phải tới tám giờ đấy, lúc đó chúng
ta mới có thể ăn cơm tối, em trước nhìn xem thích ăn cái gì, lấy vào, đừng để đói...... Muốn chocolate không? Bánh cookie thì sao? Bánh Custard?”

Lương Thần vẫn lải nhải nhìn thấy cái gì liền hỏi cái đó, lại một lần nữa bị Cảnh Hảo Hảo liếc sang ánh mắt ghét bỏ: “Lương Thần, anh có phiền hay không!”

Nhưng mà, Lương Thần bị ghét bỏ, lại vẫn sau khi Cảnh Hảo Hảo chọn lựa xong, vui rạo rực thanh toán tiền, giành lấy túi đồ đã mua.

......

Concert ca nhạc thật sự mời không ít ngôi sao lớn, khiến cho trong sân vận động đầy ắp cả người, cũng may Lương Thần mua là vé VIP, đi là lối đi VIP, nhưng trên đoạn đường lối đi VIP kia, vẫn là chen lấn Cảnh Hảo Hảo rất dữ, cũng may Lương Thần thận trọng, lao thẳng đến bảo vệ cô trong ngực, thay cô chặn đụng chạm lấn tới lấn lui.

Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo lăn lộn ở trong vòng giải trí lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên cô xem concert trong đời, cả người không khỏi hưng phấn lên, cho nên vừa đi ra lối đi vip, Cảnh Hảo Hảo lập tức đoạt vé trong tay Lương Thần, vui rạo rực chạy đến phía trước tìm chỗ ngồi.

Cảnh Hảo Hảo dựa theo số chỗ ngồi trên vé, đếm từng bước từng bước, sau đó ở vị trí chính giữa, tìm được số chỗ ngồi của cô và Lương Thần hào, lúc Cảnh Hảo Hảo vừa định xoay người tiếp đón Lương Thần, lại nhìn thấy vị trí phía trước, ngồi một người quen thuộc.

Cảnh Hảo Hảo lập tức sững sờ tại chỗ, đáy lòng nghĩ, Thượng Đế thật đúng là chiếu cố Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên, dính líu mười năm thật vất vả chặt đứt, còn có thể ba ngày liền chạm mặt hai lần như vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện