Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Bạn gái [16]


trước sau

Editor: May

Tục ngữ nói, tiểu biệt thắng tân hôn.

Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần chia lìa hơn hai mươi ngày, vừa gặp này, thật đúng là ứng nghiệm với những lời này.

Cả người Lương Thần hưng trí bừng bừng quấn quít lấy Cảnh Hảo Hảo, ở trên giường ép buộc hơn nửa đêm, vẫn là bộ dáng sinh long hoạt hổ như trước, mãi cho đến cuối cùng, Cảnh Hảo Hảo ngay cả khí lực mở miệng cầu xin tha thứ cũng có chút dùng không được, Lương Thần mới lưu luyến không rời buông tha cô.

Lúc này đêm yên tĩnh không có tiếng vang gì, ngoài cửa sổ chính là thời khắc tối đen nhất trước bình minh, đêm giáng sinh ngọn đèn sáng lên khắp mọi nơi đều tắt.

Cảnh Hảo Hảo vùi ở trong lòng Lương Thần, ngủ rất say.

Lương Thần lại không có chút mệt mỏi, ánh mắt dừng ở trên dung nhan ngủ say của Cảnh Hảo Hảo, chưa từng rời đi chút nào.

Anh cảm thấy hết thảy giống như là một giấc mộng, kỳ diệu không chân thật.

Từ khi gặp Cảnh Hảo Hảo, đến chính mình vì cô trở nên không giống như là chính mình, đến sau đó chính mình yêu cô, chia lìa với cô, gặp lại, đến bây giờ anh và cô rốt cục thẳng thắn nội tâm đi đến cùng nhau, thời gian trải qua gần một năm rưỡi.

Một năm rưỡi, hội tụ một hồi tình yêu, suy nghĩ một chút, Lương Thần liền cảm thấy có chút không thể tin nổi.

Nhưng hiện tại mỹ nhân trong ngực, Cảnh Hảo Hảo đã là bạn gái danh chính ngôn thuận của Lương Thần anh, nhưng anh vẫn cảm thấy không có tự tin như trước.

Anh phát hiện, chính mình càng ngày càng muốn nhiều hơn.

Lúc ban đầu khi gặp lại Cảnh Hảo Hảo, anh muốn có thể xuất hiện ở bên người cô theo lẽ thường, đợi cho anh ở Nhật Bản cứu cô, anh đã được như nguyện, anh lại muốn để cho chính mình thoải mái theo đuổi Cảnh Hảo Hảo, đợi khi anh bắt đầu theo đuổi Cảnh Hảo Hảo, anh muốn để cho cô làm bạn gái của anh.

Hiện tại, cô làm bạn gái anh, anh lại muốn khiến cho Cảnh Hảo Hảo yêu anh, khiến cho Cảnh Hảo Hảo vĩnh viễn thuộc về anh.

Lương Thần càng nghĩ, cả người càng không có mệt mỏi.

Anh từng vì theo đuổi Cảnh Hảo Hảo, đặc biệt tìm tòi tất cả lễ vật biểu đạt tình yêu từ quảng cáo tặng cho Cảnh Hảo Hảo.

Nhưng còn có một thứ, chưa tặng.

Chính là nhẫn.

Kim cương vĩnh cửu, một viên lưu truyền vĩnh viễn.

Đây là một câu anh cảm thấy hay nhất trong tất cả
từ ngữ quảng cáo biểu đạt tình yêu.

Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, hơi trở nên có chút mê ly, anh nghĩ, có lẽ anh có thể cầu hôn Cảnh Hảo Hảo, ở ngay trong tám giờ rưỡi vình viễn mà anh đã xây dựng cho cô.

Chỉ cần cô đáp ứng gả cho anh, anh liền có thể vĩnh viễn có được cô.

Không biết là ai từng nói, đàn ông không có tự tin, sẽ ý đồ dùng một cuộc hôn nhân giữ người phụ nữ mình yêu lại.

Cho tới bây giờ anh cũng không nghĩ tới, chính mình có một ngày, sẽ dùng biện pháp không tự tin như vậy, khiến cho đáy lòng của mình trở nên tự tin.

Lương Thần nghĩ đến đây, liền chậm rãi rút cánh tay đặt ở dưới cổ Cảnh Hảo Hảo về, xốc chăn lên, nhẹ nhàng đi ra phòng ngủ, cầm lấy di động của mình, gọi cho trợ lý của mình một cú điện thoại.

Anh muốn nhờ trợ lý sáng hôm nay bố trí tám giờ rưỡi vĩnh viễn cho anh, anh muốn lúc chạng vạng, mang theo Cảnh Hảo Hảo ăn xong bữa tối ánh nến, sau đó liền mang theo cô đi vào trong đó, cầu hôn cô.

......

Ngày hôm sau, lúc Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, đã là qua giữa trưa.

Tối hôm qua quá mức kịch liệt, thế cho nên toàn thân cô đau nhức, cô miễn cưỡng ôm lấy chăn ngồi dậy, lại phát hiện Lương Thần không ở phòng ngủ.

Cảnh Hảo Hảo quấn chăn xuống giường, đi tới tủ quần áo chọn lựa một thân quần áo mặc vào, liền nhẹ nhàng đi ra phòng ngủ, cô còn chưa có kịp mở miệng gọi tên Lương Thần, chợt nghe được phòng khách có tiếng nói chậm rãi truyền đến.

“Thím Lâm, tôi là dựa theo các bước nấu cháo của thím, vì sao lại nấu ra nhìn không giống của thím? Ừ...... đổ nước có chút nhiều...... lại nấu trong chốc lát? Được......”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện