Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Giao dịch [1]


trước sau

Editor: May

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó nghĩ cũng không nghĩ liền tránh né tay của Lương Thần.

Ánh mắt Lương Thần lập tức trở nên có chút lạnh lẽo, anh nhìn chằm chằm mặt Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó tầm mắt rơi xuống trên mảnh CD vỡ nát chung quanh Cảnh Hảo Hảo, sau đó vươn chân, đá đá, nói: “Sao lại hỏng mất rồi? Vừa rồi em có xem qua chưa, nếu chưa xem qua, phòng sách của tôi còn có một cái hoàn hảo không tổn hao gì, tôi lấy lại đây, cùng em xem lần nữa.”

Thật ra đáy lòng Cảnh Hảo Hảo không phải không nghĩ tới, trong tay Lương Thần còn giữ CD gốc, nhưng cô chính là ôm một tia may mắn bé nát đĩa CD kia, hiện tại cô nghe nói như thế, sắc mặt vốn tái nhợt nhất thời không có một chút huyết sắc, cô ngang đầu, run run cánh môi, nhìn Lương Thần nói: “Rốt cuộc anh muốn như thế nào?”

Lương Thần như là hoàn toàn không nghe được lời nói của Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi thẳng thân hình vừa mới cúi xuống kéo cô, mở bước chân thong dong, đi đến trước bàn trà, rót cho mình một ly nước, không nhanh không chậm uống hai ngụm, mới xoay người lại, nhìn Cảnh Hảo Hảo nói: “Đĩa CD kia, thoạt nhìn có cảm thấy phấn khích hay không? Thói đời này, mỗi người đàn ông đều sẽ có chút đĩa phim như vậy, tôi nghĩ Thẩm Lương Niên cũng không ngoại lệ đi, em nói ngày mai tôi có cần gửi cho anh ta một đĩa CD như vậy không? Nữ chính bên trong là bạn gái anh ta, tôi nghĩ anh ta nhất định là xem qua đĩa phim này liền cả đời đều khó quên!”

Ngữ điệu Lương Thần vốn chậm rãi, lúc nói đến hai chứ “Bạn gái” này, đột nhiên liền tăng thêm ngữ khí.

Rơi vào trong tai Cảnh Hảo Hảo, mang theo vài phần ngoan kình nói được thì làm được, Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức chợt ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lương Thần, hô một câu:“Không cần!!”

Lương Thần hoàn toàn xem nhẹ lời kháng nghị của Cảnh Hảo Hảo, vừa chậm rãi uống nước, vừa không nóng không lạnh tiếp tục nói: “A, tôi thiếu chút nữa đã quên, em còn là diễn viên đấy, nếu như video kia bị tôi công bố ra ngoài, tỷ suất theo dõi khẳng định soạt soạt tăng lên, bảo đảm trong một đêm em còn nổi hơn Trần lão sư, đến lúc đó, trong chớp mắt em trực tiếp từ
trạng thái không nóng không lạnh trong làng giải trí biến thành nữ vương trong đề tài của người dân, cũng đủ cho em ở trang đầu giải trí nửa tháng không rớt. Cho dù qua thêm vài năm, nhắc tới em, chỉ sợ mọi người nhớ rõ không phải Cảnh Hảo Hảo từng diễn phim truyền hình, mà tuyệt đối là video nóng bỏng này của em. A...... Trần lão sư là diễm chiếu phong ba, vậy em là cái gì, diễm phiến phong ba?”

Ngữ khí Lương Thần, rõ ràng nghe không chút để ý như vậy, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại biết anh đây là đang ép buộc chính mình.

Uổng cô ngày thường thông minh trấn định, giờ phút này, đối mặt bị Lương Thần cầm mạch máu, cô lại hoàn toàn không có cơ hội giãy dụa.

Lương Thần nhẹ nhàng buông ly nước, đi thong thả bước chân nho nhỏ, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, nhìn Cảnh Hảo Hảo sắp điên mất, nói: “Hảo Hảo, không phải vừa rồi em hỏi tôi, rốt cuộc tôi muốn như thế nào sao? Trước khi tôi trả lời vấn đề này, em trước tiên làm một lựa chọn cho tôi đi, em cảm thấy hai điều tôi vừa nói kia, em thích điều nào hơn?”

Cảnh Hảo Hảo không dừng lại chút nào liền lắc lắc đầu.

“Đều không thích? Hay là không có biện pháp lựa chọn?” Lương Thần chậm rãi cúi người, nâng tay lên, nâng cằm Cảnh Hảo Hảo lên, đối mặt với cô, nói: “Hảo Hảo, em nói sao em lại không ngoan như vậy? Chuyện tôi dặn dò em làm, sao em lại không làm được một chuyện nào chứ? Ăn progesterone, làm bộ chia tay với Thẩm Lương Niên, có phải em cảm thấy Lương Thần tôi thật sự dễ lừa gạt như vậy không, em cứ nói thật cho tôi biết đi......”

Lương Thần dừng một chút, ngữ điệu đột nhiên trở nên tràn ngập quyết đoán: “...... Chỉ cần là phụ nữ Lương Thần tôi coi trọng, cho dù là Thiên Vương lão tử, cũng không thể cướp đi từ trong tay tôi!” 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện