Editor: May
Ở trong thế giới bây giờ, không còn là đồ của người khác thì không thể đụng vào nữa, mà là, dùng đồ mình giành được từ trong tay những người khác, để biểu lộ chính mình mạnh hơn một người khác.
Nhưng “Lương Thần” lại có thể nói trực tiếp như vậy, làm cho tay nắm di động của Hà Nam Nam run lên một chút, sau đó liền nhíu mi, vắt hết óc suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nhập vào trong bàn phím lần nữa: “Không ai thích làm tiểu tam, chỉ là bởi vì quá mức thích, thân bất do kỷ mà thôi.”
Hà Nam Nam đánh xong, lúc đang chuẩn bị nhấn nút gửi.
Cảnh Hảo Hảo vẫn im lặng ngồi ở phía sau của mình, chỉ nghe nhạc phát ra, đột nhiên mở miệng, lại có thể phối hợp âm nhạc trong di động, thanh tuyến cũng rất tốt, tình cảm dư thừa hát: “Rốt cuộc em đã làm tiểu tam của người khác......”
Tay Hà Nam Nam chợt run rẩy, di động trong tay, liền rơi ở trên mặt đất.
Hà Nam Nam căm tức quay đầu, nhìn thoáng qua lời ca trong màn hình di động, Cảnh Hảo Hảo vẫn lặp lại những lời “Rốt cuộc em làm tiểu tam của người khác” này, mở miệng nói: “Cảnh Hảo Hảo, phiền toái cô ở trong phòng học có thể an tĩnh một chút không.”
Cảnh Hảo Hảo nghe được lời nói của Hà Nam Nam, miệng tiếp tục hát một câu:“Rốt cuộc cô làm tiểu tam của người khác......” Sau đó tiếp tục đặc biệt chặt chẽ, dùng tiếng phổ thông rõ ràng, mở miệng với Hà Nam Nam, gọi tên của cô ta: “Hà Nam Nam.”
Rốt cuộc cô làm tiểu tam của người khác...... Hà Nam Nam......
Trước sau nối liền như thế!
Sắc mặt Hà Nam Nam nháy mắt khó coi đi.
Cảnh Hảo Hảo lại thu hồi cố ý của mình, vẻ mặt vô tội nháy mắt, hỏi Hà Nam Nam: “Cô nói cái gì?”
Hà Nam Nam nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, hoàn toàn điên rồi, cô ta không nói một câu nên lời, cuối cùng liền hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, xoay người, nhặt di động của mình từ trên đất lên, gửi tin nhắn kia đi.
Lúc cô ta đang chuẩn bị cầm khăn giấy, lau đi bụi
bẩn trên điện thoại khi rơi xuống đất, lại nghe được âm nhạc phía sau đột nhiên gián đoạn một chút, truyền đến một tiếng tin nhắn ting ting.
Hà Nam Nam âm thầm hít sâu một hơi, thật sự là gặp quỷ, sao lúc cô ta gửi tin nhắn, Cảnh Hảo Hảo phía sau liền nhận tin nhắn? Có phải Cảnh Hảo Hảo đang gửi tin nhắn với bạn trai hay không?
......
Cảnh Hảo Hảo không có trả lời tin nhắn của Hà Nam Nam nữa, lúc cô đi học, luôn đang nghĩ, lúc chính mình sắp tan học, hoàn toàn ngả bài với Hà Nam Nam, để cho cô ta không bao giờ si tâm vọng tưởng với Lương Thần nữa.
Vì thế, lúc mười giờ, Cảnh Hảo Hảo viết một tờ giấy, sau đó nâng chân lên, đá đá ghế Hà Nam Nam.
Hà Nam Nam kéo ghế về phía trước, không có quay đầu.
Cảnh Hảo Hảo tiếp tục đá đá ghế Hà Nam Nam, Hà Nam Nam quay đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, liền quay đầu lại, nhìn chằm chằm bảng đen, còn nghiêm túc nghe giảng bài.
Cảnh Hảo Hảo cầm lấy bút, chọc chọc phía sau lưng Hà Nam Nam, lần này Hà Nam Nam trực tiếp đứng lên, cầm sách giáo khoa, chuyển đến vị trí bên cạnh.
Cảnh Hảo Hảo mở to mắt, nhìn Hà Nam Nam, sau đó đưa tờ giấy cho bạn học bên cạnh của mình, để cậu ta hỗ trợ, đưa cho Hà Nam Nam.
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm tờ giấy kia vào trong tay Hà Nam Nam, hơn nữa còn được cô ta mở ra, xem đến nội dung, lúc này mới yên tâm nhìn bảng đen, hết sức chuyên chú đi nghe giảng bài.
......
Lời nói trên tờ giấy, Cảnh Hảo Hảo đã châm chước hồi lâu, mới viết xuống: Tan học có thời gian không? Tôi muốn nói chuyện với cô.