Editor: May
Đi đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần mở gói to ra, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thích uống nhãn hiệu nào? Tự mình đến chọn.”
Ngón tay Cảnh Hảo Hảo gảy gảy ở bên trong, mới phát hiện, Lương Thần không chỉ chọn hết nhãn hiệu nước suối, còn nghĩ lấy thêm nước ngọt Sprite mỗi loại mỗi khẩu vị thức uống cho cô.
Ở dưới tình huống Lương Thần hoàn toàn không biết gì, tri kỷ mà lại dung túng đối đãi cô như vậy, thật sự làm cho đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nổi lên một tầng ấm ngọt nói không nên lời.
Cảnh Hảo Hảo mím môi, nghiêng đầu, diễu võ dương oai chuyển cho Hà Nam Nam một ánh mắt, sau đó lấy một lọ sữa chua từ trong gói to ra.
Cô còn chưa có vặn nắp, Lương Thần đã giành trước lấy đi từ trong tay cô, giúp cô vặn mở nắp.
Cảnh Hảo Hảo giơ sữa chua, uống một ngụm, sau đó nhìn vẻ mặt Hà Nam Nam không thăng bằng đến mức tận cùng, nhưng lại không dám phát tiết, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhất thời hả giận một chút.
Cô ngược lại không thèm để ý Hà Nam Nam khoe của với mình, bởi vì, loại chuyện giàu có này, cô nghĩ, Lương Thần khẳng định khinh thường so sánh với bạn trai Hà Nam Nam.
Cô cũng không để ý Hà Nam Nam khoe khoang với mình bạn trai cô ta đối với cô ta có bao nhiêu tốt, bởi vì, trên thế giới này, từ sau khi cô hưởng thụ được Lương Thần đối tốt với cô, cô nhìn thấy những người đàn ông khác đối với người phụ nữ của họ rất tốt, nhưng cô đều cảm thấy, đó chưa đủ tốt.
Cô chán ghét là, trong nháy mắt Hà Nam Nam nhìn thấy xe đạp của Lương Thần, liền lộ ra ánh mắt chán ghét.
Từng mặt dày mày dạn theo đuổi Lương Thần là cô ta, theo đuổi không được, liền bày ra tư thái như vậy.
Thực đáng giận!
Cảnh Hảo Hảo nuốt một ngụm sữa chua, nói với Lương Thần: “Buổi sáng hôm nay lúc em thi tiếng Anh, nhìn đến một mục lực chọn đọc, bên trong nói là một chuyện xưa, rất thú vị.”
Cảnh Hảo Hảo cố ý nói lớn một chút: “Đại khái nói là, một cô gái đi trung tâm thương mại mua quần áo, nhìn trúng một cái váy, khen ngợi đủ kiểu cái váy rất tốt, kết quả thấy được giá, phát hiện rất quý, vượt
qua năng lực thừa nhận của cô ta, vì thế cô ta liền bới móc đủ thứ với nhân viên bán hàng.”
“Anh nói, người phụ nữ kia, có phải đặc biệt khôi hài không? Ăn không được nho liền nói nho chua, thứ không chiếm được liền phỉ báng đủ loại, thật sự là phát triễn đủ rạng rỡ tinh thần AQ!”
Sao Hà Nam Nam có thể nghe không ra Cảnh Hảo Hảo đây là ngấm ngầm hại người châm chọc cô ta?
Sắc mặt cô ta trở nên hơi có chút khó coi.
Mà Lương Thần, vẻ mặt sủng nịch nghe xong Cảnh Hảo Hảo oán trách, khi nhìn thấy vết bẩn trên váy cô, nhịn không được nhíu nhíu mày: “Sao váy lại bẩn thành như vậy?”
Lương Thần không đề cập tới chuyện này, Cảnh Hảo Hảo suýt nữa đã quên!
Chính mình vốn là đang chờ sau khi bạn trai mình tới đây, giúp mình báo thù!
Kết quả, chính mình lại có thể bởi vì một đạo ánh mắt chán ghét kia của Hà Nam Nam, chuyển hướng đề tài!
Bởi vì Lương Thần ở đây, bản lĩnh cáo mượn oai hùm của Cảnh Hảo Hảo lập tức liền bị phát triễn đến lớn nhất, bĩu môi với Lương Thần, giống như ỷ thế hiếp người nói: “Có một người lái xe không có mắt, bắn lên trên người em!”
Cảnh Hảo Hảo vừa mới nói xong, chợt nghe được bên trong xe, truyền đến một đạo giọng nữ trầm thấp: “Mẹ nó!”
Hà Nam Nam lại có thể mắng cô?
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng muốn ném sữa chua cầm trong tay về phía Hà Nam Nam.
Nhưng cô vừa mới nâng tay một chút, đã nghĩ đến Lương Thần lái là xe đạp, chính mình không hơn nổi Mercedes của bạn trai Hà Nam Nam.
Vì thế, cô liền quay đầu, nhìn Lương Thần, trừng mắt nhìn, thấp giọng hỏi: “Anh cảm thấy anh có thể đánh thắng được bạn trai Hà Nam Nam không?”