“Tiên....tiên sinh.....đừng....”
Tay Hắc tiên sinh nắm ngực cô đau quá, cảm giác có một dòng điện xẹt qua làm toàn thân cô run rẫy, Sắp Vi sắp thở không ra hơi. Áo trước ngực ướt đẫm, phối hợp với nhiệt độ từ lòng bàn tay hắn, lập tức xuyên qua nụ hoa nhỏ ngây ngô vào trong nội tâm cô, tim đập thình thịch, cảm giác kỳ lạ này cô chưa từng trải qua.
“Đừng?”
Hắn cười mỉa một tiếng, đột nhiên bức cô đến gần thân thể hắn, bàn tay to lớn đem cô giam trong ngực, ngực cô kề sát hắn..... Mập mờ dưới ánh trăng êm dịu, sóng xanh dập dềnh, cô dường như đã quên chính mình vẫn đang ở trong bể bơi, hai chân lúc này hoàn toàn không có điểm tựa, nếu không có hắn ôm chặt cô, chỉ sợ cô đã sớm chìm trong bể bơi sâu không thấy đáy này rồi!
“Muộn như vậy, tự tiện xông vào đây, nguyên nhân là vì quyến rũ ta, phải không?”
Tiếng nói trầm thấp có chút khàn khàn, khóe miện nổi lên một vàng ý cười nguy hiểm, bắt lấy tay cô đang để ở ngực hắn, đưa đến bên môi khẽ cắn – –
“A.....” Tường Vi kêu khẽ ra tiếng, “Đau!”
Cô kinh ngạc nhìn hành động của hắn, phiến môi đẹp kia giờ phút này lại đang khẽ cắn ngón tay dài nhỏ của cô, nhiệt độ môi với răng làm cô tê dại, mặc dù có cảm giác châm đau, nhưng mà lòng cô lại treo cao lên, hắn......muốn làm gì?
Hắn cố ý dí sát vào mái tóc ẩm ướt của cô, dùng sức hít một cái, “Thật sự rất thơm, chỉ tiếc.......mùi vị hơi nặng.”
Mười bốn tuổi, đối với hắn mà nói, là quá mức nhỏ tuổi, huống chi, trò chơi này còn chưa bắt đầu, nếu như không phải đêm nay cô tự tiện xông vào, hắn còn không nhớ đến nụ hoa chớm nở Tường Vi, đang trưởng thành nhanh chóng!
“Tiên, tiên sinh....tôi....tôi, có thể có thể lên bờ......hay không....”
Trời ơi, cô lại cà lăm rồi! Tường Vi nhịn không được âm thầm tự trách, cái tật xấu này vì sao mỗi khi gặp Hắc tiên sinh đều phát ra? Thật cảm thấy khó xử ah, giờ phút này cô hận không thể chìm
xuống nước, không để hắn trông thấy bộ dạng quýnh lên của cô!
Một tiếng cười trầm thấp từ miệng hắn bật ra, buông ngón tay cô ra, bàn tay lớn nắm chặt vòng eo nhỏ đẹp của cô, “Rất sợ ta? Hay là cháu sinh ra đã cà lăm?
Tường Vi vội vàng mà lắc đầu, mặt lập tức đỏ như tôm luộc, may mắn xấu hổ đã được mái tóc che đi, cô muốn nói cho hắn biết, cô không phải sinh ra đã bị cà lăm, cũng không muốn sợ hắn, nhưng mà......cô dường như không kiểm soát được chính mình!
“Đều không phải?” Hắn nhướng mày.
Tường Vi gật gật đầu, không dám lên tiếng, nhưng tim lại nhảy đến chệch đường ray, cô vô thức đem ngón tay dần dần chạm tới gần ngực hắn, lại đột nhiên cảm thấy da thịt hắn nóng lại!
“A....phải, thật xin lỗi!” Giật mình thấy mình thật vô lễ, giống như đã chạm phải nơi không nên chạm, giống như bị bỏng tay khi cầm một củ khoai lang nóng, cô nhanh chóng buông lỏng tay, tim 'thùm thụp' đập loạn!
“Thế nào, bây giờ mới nhận ra sao?”
Khóe môi hắn khẩy một cái, tròng mắt đen sáng chói hiện lên tia khinh thường, bàn tay lớn nắm chặt eo cô bơi mấy cái, đã tới tới bên thành bể bơi, dùng sức đem cô ở tong nước nâng lên, đặt xuống trên bờ – –
“Khục khục khục......”
Cơ thể Tường Vi xụi lơ nửa ghé vào thành bờ, giống như được cứu trợ không ngừng ho sặc sụa, vừa rồi cô hoàn toàn không biết có Hắc tiên sinh ở dưới nước, xem ra, cô lại chạm vào điều cấm của kỵ Hắc gia, lần này, cô sẽ bị trừng phạt gì đây?
Lòng có chút ưu sầu!