"‘Ny Thường ’ đêm nay, bởi vì có nhiều khách tôn quý đến, mới có ‘ny Thường’ kim quang lóng lánh như tối nay. Như vậy tiếp đó,trước tiên mời Tổng giám đốc của ‘Ny Thường’ là Triển tiên sinh lên sân khấu phát biểu!"
Sau khi người điều khiển chương trình dứt lời, dưới đài vang lên tiếng vỗ tay rất nhỏ, tốp năm tốp ba, người thượng lưu chính là như vậy,có thói quen được người ta ủng hộ mình, huống chi bọn họ cũng không thèm nghe Tổng giám đốc gì đó diễn giảng.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến khí thế của Triển Diệc Tường, anh chậm rãi đi lên sân khấu,cầm micro lên, như người đã thành công, cứng cõi mà nói: " Mỗi một vị khách đang ngồi, Triển mỗ vô cùng hoan nghênh các vị đến, ‘ny Thường’ là một nhãn hiệu thời trang có trăm năm lịch sử,tôi vô cùng vinh hạnh có thể đứng ở nơi này, là ‘ ny Thường ’ cho tôi cơ hội, cho nên tôi tự nói với mình, sẽ hết sức cố gắng đưa ‘ ny Thường ’ lên cao! . . . . . ."
Triển Diệc Tường nói rất tình cảm, trong tròng mắt thỉnh thoảng thoáng qua nước mắt, nhớ lại đoạn thời gian cực khổ kia,anh thề, nhất định phải đứng ở vị trí cao cấp, biến thành con người ở trên cao, cho dù là dốc hết sức có thể!
Vậy mà, đang lúc này, Triển Diệc Tường bắt đầu mệt mỏi diễn giảng thì lúc này, cửa chính hội trường đột nhiên mở ra,nhất thời, vang lên một tiếng rút khí nho nhỏ, thu hút mọi người, nhịn không được mà quay đầu lại nhìn…..
Kết quả, rước lấy nhiều tiếng hít khí hơn!
Một người đàn ông mặc áo đuôi tôm,nhẹ nhàng kéo một cô gái mặc lể phục màu bạc, đang từng bước từng bước đi về phía trung tâm hội trường. ( 3T: Taz cứ tưởng HDT ts =;=”, mà chắc thằng đó cũng tới thôi)
Mọi người đều rối rít thở dài, đó là một cô gái như thế nào?
Da thịt mịn màng lại trắng như ngọc, hầu như là trong suốt.
Búi tóc vấn thật cao oản ở sau ót,trên trán đeo một sợi dây chuyền lấp lánh ánh bạc, lông mày mảnh tú, mắt đen như ngọc lưu ly hơi hơi nhếch lên, khẽ thẹn thùng lưu chuyển, càng nhìn càng đẹp; sóng mũi cao lại khéo léo, chứng tỏ kỹ thuật của Thượng Đế siêu cao, môi đỏ mọng khẽ lầu bầu,lau nhẹ phấn, đẹp đẻ ướt át, như là dâu tây làm động lòng người.
Lễ phục màu bạc này, đem sự xinh đẹp của cô hiện lên rất rõ.
Chế tạo nghiêng vai,hình giọt nước từ vai trái gọt đến vai phải, phơi bày trên vai phải, xương quai xanh lộ ra, mang theo một phần ngượng ngùng cùng hấp dẫn, eo được thiết kế đem đường cong eo ếch miêu tả linh lung lồi lõm,làn váy lại tùy ý nâng ở trên mặt thảm, mỗi một bước đi liền kéo một tà váy dài theo. (3t: Cái này là đang tả váy nha các nàng. Mấy cái đoạn miểu tả, taz đã cố gắng hết sức, có j sai sót mg bỏ qua, ghét nhất miêu tả a!!!!!! TT^TT)
Giống như là đuôi cánh của tinh linh, xinh đẹp khiến người ta nín thở!
Thượng Đế, đây là tinh linh Mạn Đà La đầu thai?
Triển Diệc Tường nhìn hai người đang chậm rãi đi tới, trong lòng không khỏi thở dài, tiểu thư ‘Mạn Đà La’ thật là con át chủ bài của ‘Ny Thường’,vẻ đẹp của cô tràn đầy trí tuệ, không phải người bình thường có thể làm được.
Vì vậy, anh vội vàng phục hồi tinh thần lại, cầm Microphone nói:"Hoan nghênh vị khách tôn quý nhất của ‘Ny Thường’ chúng tôi, người diễn dịch ‘Mạn Đà La khóc ra máu’, tiểu thư Thẩm Mạn Vi!"
Ba
ba ba. . . . . .
Lập tức, tiếng vỗ tay vang lên như sấm!
So với tình trạng khi anh lên sân khấu phát biểu, hồi này, những người giàu có kia không hứng thú nhiều đến vậy!
"Đừng khẩn trương, Mạn Vi,cô làm rất khá, nhớ giữ vững nụ cười!"
Dick nhỏ giọng nói ở bên tai cô, anh cảm thấy tay cô đang run rẩy, cố gắng an ủi cô.
Âm thầm hít sâu, Tường Vi có thể cảm giác được nụ cười trên mặt mình cứng đờ.
Thậm chí cô không dám liếc trộm phản ứng của mọi người xung quanh, chỉ biết đi theo Dick, từng bước từng bước đi tới sân khấu.
Dick đưa cô chậm rãi lên sân khấu, Triển Diệc Tường đưa Microphone cho anh (Dick), trong tròng mắt là sự tán thưởng khẳng định.
"Các ngôi sao nữ, các tiên sinh,chúc mọi người một buổi tối tốt lành! Tôi là người thiết kế của ‘thịnh thế quốc tế’, lần này có thể cùng nhãn hiệu ‘Ny Thường’ hợp tác, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh!" Dick cầm Microphone lên mà tự nhiên trình bày , "Đầu tiên, tôi đại diện cho tiểu thư Thẩm Mạn Vi, cảm ơn tiếng vỗ tay của các vị. Căn cứ vào buổi họp báo ‘Ny Thường’ lần trước, ‘Mạn Đà La khóc ra máu’ được diễn dịch thành công, lần này, chúng tôi đưa người đã diễn dịch là Thẩm tiểu thư vào nhóm mới nhất của ‘Ny Thường’, tức là ‘nhóm Ngân Linh’!"
"Chính các vị đã thấy, tiểu thư Thẩm Mạn Vi mặc phục sức (quần áo+ trang sức), chính là phong cách của ‘nhóm Ngân Linh’ ."
Dick vừa khoa tay múa chân về lễ phục trên người Tường Vi, vừa giải thích nó có ý nghĩa gì.
"Thiết kế nghiêng vai,đem sự dịu dàng của phái nữ kết hợp sự mạnh mẽ, hiên ngang, thẳng thắng, như là chiến bào, rất nhiều thiết kế đều là phong cách nghiêng vai . Thiết kế thu eo, đem vẻ đẹp hiện ra nhiều vẻ, nhẹ nhàng nhưng đẹp."
Tường Vi phối hợp mỉm cười, mặc dù rất hồi hộp, nhưng cũng hết sức chăm chú nghe Dick nói những khái niệm này, thì ra từng thiết kế đều có ý nghĩa, làm cô mê muội.
"Mà linh hồn thiết kế của Ngân linh,là ở đuôi váy, mọi người có thể thấy, nó kéo xuống đất, như tinh linh mở cánh chim ra, mỗi một bước cũng lung lay sinh động, thướt tha, Ngân linh có ý nghĩa,là giải thích những cô gái như tinh linh, họ không phải thứ phụ thuộc vào đàn ông, mà có năng lượng của mình, dũng cảm buông thả!"
Dũng cảm buông thả?
Trái tim Tường Vi vừa chạm vào,như chiến bào, lại không mất phong thái tinh linh, không làm thứ phụ thuộc vào đàn ông, mà dũng cảm buông thả năng lượng của mình!
Chóp mũi cô có chút tắc nghẹn, cô thiếu những thứ này.
Cố gắng lên,Thẩm Tường Vi!
Như tinh linh màu bạc, dũng cảm buông thả năng lượng của mình!
Nâng khóe môi xinh đẹp lên lần nữa, chưa bao giờ cô dám mỉm cười cao ngạo như vậy, mà tối nay, cô làm được!