Lúc này, màn đêm dần dần bao phủ hải đảo, ánh trăng không phải phong cảnh hiếm có.
Sôi nổi do ‘Ny Thường’ mang đến còn chưa thối lui. Mọi người rối rít thảo
luận về buổi họp báo ‘Ny Thường’ ban ngày, thảo luận về người đẹp như
tiên nữ kia, được xưng tiểu thư, linh hồn của ‘Ny Thường ’— Thẩm Mạn Vi.
Tả Đằng Triết Dã cùng Dick đã mệt mỏi vì thông báo lớn mấy ngày nay, ăn Lễ Chúc Mừng cùng các người mẫu rồi chia ra trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Ngay sau đó, do Triển Diệc Tường phụ trách sắp xếp hoạt động buổi tối của
các người mẫu, lúc này điện thoại Triển Diệc Tường vang lên.
Điện thoại vừa kết nối, ngay sau đó đầu kia truyền đến giọng nói lạnh lùng…..
"Cậu đang ở đâu?"
Triển Diệc Tường nghe cũng biết là anh em họ mặt lạnh của anh, Hắc Diêm Tước.
"Ơ, tôi nói này anh em họ, ngọn gió nào thổi anh tới đây, còn đặc biệt gọi
điện thoại cho tôi. Tôi đang ở Singapore." Triển Diệc Tường cố ý khoa
trương nói.
"Tôi hiểu, cho nên có ý giới thiệu cho cậu, tối nay
mang mấy người mẫu đến biệt thự SPA, chuyện tiền bạc dĩ nhiên sẽ không
bạc đãi cậu. Những thứ khác đừng hỏi nhiều."
"Lão Hắc, anh nói
như vậy là hiện tại anh cũng ở Singapore sao? Anh muốn tôi dẫn người mẫu lên sân khấu sao? Giá tiền thích hợp, không thành vấn đề, không thành
vấn đề, sẽ làm các anh hài lòng. Ha ha." Triển Diệc Tường ứng thừa, xem
ra hôm nay lại có tiền của không chính đáng ngoài ý muốn!
Cúp
điện thoại, anh tính toán, chọn lựa mấy người có vóc người cao gầy,
phong cách ưu nhã, người mẫu biết ăn nói, cũng nói với các cô: "Tối nay
có một ông chủ lớn mời khách ở chỗ này, muốn buổi tối chúng ta đùa một
chút."
Các người mẫu nghe hưng phấn không thôi. Khi bọn họ chuẩn bị đi, Triển Diệc Tườngđột nhiên nghĩ đến, vừa đúng Thẩm Mạn Vi cũng ở
đây, anh em họ này, ngoài mặt hờ hững với Thẩm Mạn Vi, nhưng ngầm khẳng
định là hắn có hứng thú với Thẩm Mạn Vi. Vì thử Hắc Diêm Tước, coi Thẩm
Mạn Vi quan trọng với hắn bao nhiêu, Triển Diệc Tường mang "Vai chính"
của Ny Thường là Thẩm man Vi tới.
Một nhóm các người mẫu đi theo Triển Diệc Tường tới biệt thự SPA.
Hắc Diêm Tước đang uống rượu cùng La tổng, ăn món ăn. Lúc này cửa phòng mở ra, Triển Diệc Tường mang các người mẫu vào.
"Ôi, anh em họ, thật không nghĩ tới ở đất khách quê người có thể gặp mặt. Vị này là?" Sắc mặt Triển Diệc Tường vui mừng chào hỏi cùng Hắc Diêm Tước, ánh mắt nhìn về phía La tổng.
"Vị này là người hợp tác của tôi, La tổng." Hắc Diêm Tước lạnh lùng nhìn Triển Diệc Tường có tướng tôi tớ, lạnh nhạt thốt ra.
"La tổng, ngài khỏe chứ, ngài khỏe chứ, tên của ngài như sấm bên tai tôi.
Tôi là tổng thanh tra của ‘Ny Thường’, Triển Diệc Tường, buổi họp báo
lần này của ‘Ny Thường ’ ở Sentosa, còn nhờ La tổng ngài giúp đỡ nhiều
hơn." Triển Diệc Tường cười, hai tay nắm tay La tổng.
Tiếp đó,
Triển Diệc Tường nói với Hắc Diêm Tước: "Lão Hắc, chuyện anh giao tôi xử lý, tôi đều làm. Đến đây, La tổng, tối nay tôi cố ý đem lọi các người
mẫu sáng rực trong buổi họp báo, giúp vui cho các anh."
"Hả? Khiến cho Triển tiên sinh lo lắng rồi ha ha." Hai mắt La tổng tỏa sáng, khóe miệng lộ ra nụ cười dâm uế .
Ngay sau đó, Triển Diệc Tường mang các người mẫu sau lưng vào.
La tổng lập tức đứng lên, ở giữa đám người mẫu tìm người đẹp đã gặp không
thể quên trên xe hôm nay, nhưng nhìn có chút thất vọng. Đang muốn trở
lại chỗ ngồi, nhìn lướt qua cửa, ông lại lên tinh thần, thì ra là vị
tiểu thư tiến vào cuối cùng kia, chính là người đẹp ông cần tìm!
Ông
lập tức đi tới trước mặt Triển Diệc Tường, chỉ vào Tường Vi trước cửa hỏi: "Vị tiểu thư này là. . . . . ."
Không đợi La tổng nói hết lời, Triển Diệc Tường hiểu ý La tổng, "Ha ha, ánh
mắt La tổng ngài thật tốt, vị này là vai chính của ‘Ny Thường’ chúng
tôi, người ta gọi là ‘tiểu thư Mạn Đà La’ Thẩm Mạn Vi."
"A, có nghe qua ở Singapore." La tổng nâng bụng mập mạp, cười ha hả rồi đi tới chỗ Tường Vi.
Một tay bắt được tay Tường Vi, kích động thở dài nói: "Cô là tiểu thư Mạn
Đà La, Thẩm Mạn Vi sao, hôm nay có thể thấy dung nhan, thật là phúc ba
đời. Ha ha ha. . . . . ." Dứt lời, giữa trán toát ra vẻ mặt đắm đuối.
Mới tới tới đây, còn chưa đi vào, Tường Vi cảm thấy tay chân bắt đầu luống
cuống, lúc đầu định đi mất, nhưng Triển Diệc Tường liên tục mời cô tới
đây, mình đi sợ là không lễ phép với người ta. Vì vậy cô bỏ đi ý nghĩ
rời đi, ở lại.
Khi cô đứng trước cửa, đột nhiên bị gương mặt đầy mỡ, người đàn ông mập mạp kéo, cô sợ hết hồn!
Lúc La tổng nói, cô không nghe lọt tai, chỉ thấy trên gương mặt tròn vo của La tổng là đôi mắt đắm đuối, trong miệng nói nhỏ. Tường Vi lo lắng nhìn bốn phía.
Nhưng cô thấy, vẻ mặt tự nhiên của các người mẫu tới
cùng cô, như đã thành thói quen. Tiếp theo cô nhìn chung quanh, vừa
nhìn, lòng cô đã rối loạn!
Thì ra là, ở nơi này trong một đám
người ngồi một vị vóc người tinh tráng, mặt mũi anh tuấn nam nhân, đang người mẫu nặng nề bao vây rồi không nhìn họ tồn tại, một mình nhàn nhã uống trà. Hắn chính là Hắc Diêm Tước.
Lúc này Hắc Diêm Tước
thình lình nghe lời La tổng cùng một người mẫu, lúc nghe từ trong miệng
La tổng nói tiểu thư Mạn Đà La, Thẩm Mạn Vi, ngón tay bưng ly trà bỗng
nhúc nhích, lông mày hơi nhíu lại. Quay đầu nhìn về phía cửa, lúc này
Tường Vi cũng đang nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau trong phút chốc, toàn
thân Tường Vi không khỏi run một cái.
Cô không ngờ, sẽ gặp phải hắn!
Hắc Diêm Tước ngược lại không có phản ứng gì quá lớn. Hắn tiếp tục uống
trà, cái này không để cho hắn đỡ lo Triển Diệc Tường, luôn luôn bịa đặt
hoàn toàn một chuyện.
"Đến đây, La tổng ngồi ghế đầu, Hắc tổng
ngồi ghế đầu." Triển Diệc Tường chào hỏi, Hắc Diêm Tước liếc mắt âm u
nhìn lướt qua Triển Diệc Tường.
La tổng có phần không buông tay
Tường Vi ra. Ngồi ở chổ Triển Diệc Tường sắp xếp. Tay Tường Vi bị La
tổng nắm đỏ, cảm thấy có chút tê dại.
La tổng nói trước : "Hôm
nay, đầu tiên hoan nghênh các người mẫu ‘Ny Thường’ vang danh ở Châu Á , nhất là hoan nghênh tiểu thư Mạn Đà La!"