Gần như là lật hết các đống giấy tờ, nhưng đều không tìm thấy được gì!
Tường Vi có chút lo lắng, sợ không thành nhiệm vụ, bọn họ lại gây khó khăn cho Tiểu Trạch, cô đã rất lâu rồi không được gặp Tiểu Trạch, cô sợ nó đang ở một chỗ nào đó, bị tiêm nhiễm những tập tính không tốt, cô sợ khi Tiểu Trạch lớn thêm chút nữa liền không nhận ra cả người mẹ là cô đây!
Nghĩ tới đây, lòng của nàng liền đau, dồn hết sức để làm, lại tiếp tục tìm kiếm.
Có thể hắn giấu ở nơi quan trọng hơn không? Vì vậy cô lại đi đến bàn làm việc của hắn, mở từng ngăn kéo, khi mở đến ngăn kéo cuối cùng, chợt, một tấm hình thu hút sự chú ý của Tường Vi.
Tấm hình này rất cũ rồi, giống y hệt với tấm hình cô nhìn thấy trong phòng làm việc của Nhạc Tín Dương năm đó!
Thì ra Hắc Diêm Tước đã sớm biết mối quan hệ giữa Nhạc Tín Dương và Diệu Tư, nhưng mà, điều này có liên quan gì đến Thẩm gia?
Ngay sau đó, cô lại lật tìm ngăn kéo cuối, tìm thấy một lá thư, trong lá thư có mấy thứ. Cô lấy ra, vừa nhìn, lòng như bị gõ mạnh!
Là mẹ và Diệu Tư!
Gương mặt mẹ hạnh phúc rúc vào lồng ngực Diệu Tư, còn thân mật hơn cả so với Nhã Ca cùng Diệu Tư!
Thì ra là mẹ cùng Diệu Tư. . . . . . là thật, còn cô thì sao đây? Rốt cuộc là con gái của ai?
Trong lá thư, còn có một trang giấy, dòng chữ ngay ngắn bằng thẳng hiện ra trước mặt Tường Vi, viết ——
Tước, anh trai nói cho em biết một chuyện hạnh phúc, anh và Nhã Ca mặc dù đối xử với nhau rất tốt, nhưng anh không thích Nhã Ca, mà là cô gái trong hình mà em đang thấy. Hạnh phúc chính là, anh cuối cùng cũng tìm được cô gái mình yêu, nhưng lo lắng chính lài. . . . . . Anh rất khó có thể mở lời.
Thanh Lam lại chính là chị dâu của Nhã Ca, duyên hội như đã gặp nhau kiếp trước , có lần anh tới nhà
Nhã Ca làm khách, vô tình gặp được Thanh Lam, lúc đó cô ấy bị chồng đánh đến sưng mặt sưng mũi, cũng vì vậy anh nảy sinh lòng thương tiếc, sau này mới biết, thì ra cô ấy là chị dâu Nhã Ca, hơn nữa lại vừa mới sinh một con gái.
Anh biết qua lại với người đã có chồng là không đúng, nhưng chuyện tình cảm thật rất khó nói. Thanh Lam cũng không yêu chồng, bởi do chồng cô ấy cưỡng bức đến mang bầu, nên mới bị buộc ép gả cho Thẩm gia. Cô ấy có số phận rất đau khổ, anh rất yêu Thanh Lam.
Có lẽ Tước em không thể hiểu, nhưng là tình yêu nếu có thể nói tới đạo lý, anh đa có thể khống chế.
Còn nữa, anh muốn nói, người bán đứng cha năm đó khiến cha không đứng gượng nổi, chính là lão Thẩm, chính ông ta lừa gạt cha, khiến cha chết không nhắm mắt, em yên tâm, anh đã tìm ra được chứng cứ Thẩm gia gài bẫy, sẽ rất nhanh thôi anh sẽ đòi lại công lý cho cha, đòi lại mọi thứ vốn thuộc về Hắc gia!
Tin rằng rất nhanh thôi anh sẽ được ở bên Thanh Lam!
Tước, em phải bảo trọng!
Khi Tường Vi đọc xong lá thư này, cô mới phát hiện ra nước mặt ướt đầy mặt!
Thì ra là năm mẹ muốn cô nhớ khuôn mặt của một người, là Diệu Tư, Diệu Tư mới chính là người mẹ yêu nhất!
Mà cô, cũng chỉ là kết quả của một vụ cưỡng bức. . . . . . Chợt, cô cảm thấy mình bẩn thỉu, chẳng trách cha lại cả ngày lấy chuyện bạo hành mẹ con cô làm thú vui, thế nhưng tại sao sau đó Diệu Tư lại cử hành hôn lễ với Nhã Ca?
Hai người tại sao lại chết bởi tai nạn giao thông?
Hắc Diêm Tước hận cô như vậy, chẳng lẽ cái chết của Diệu Tư liên quan đến Thẩm gia?