“Anh sẽ dùng cách nào để đưa Tiểu Trạch về làm người thừa kế?”
Nếu anh đã biết về Tiểu Trạch, thì cô cũng nên lý trí một chút, cố hết sức
tranh thủ một ít vì hạnh phúc của Tiểu Trạch… nghĩ tới hai chữ này cô
lại thấy chua xót, dường như hạnh phúc của tất cả mọi người đều không có cô trong đó, cô vĩnh viễn không có trong tấm hình hạnh phúc của mọi
người. Nhưng chỉ có Tiểu Trạch, chỉ có hạnh phúc của nó là cùng một nhịp với cô, chỉ cần nó hạnh phúc, cuộc đời cô sẽ không còn chút tiếc nuối
nào!
Hắc Diêm Tước có chút hoài nghi với thái độ biến chuyển đột ngột của cô, không khỏi nhướn mày, “Sao, cô vừa nói nó đi theo Tưởng
Diệp so với đi theo tôi còn hạnh phúc hơn cơ mà? Đổi ý nhanh thế? Chậc
chậc, đàn bà quả là chóng thay đổi…!”
Anh nói cợt nhả, moi xì gà trong túi ra, không kiêng kị gì hút luôn, có lẽ xì gà sẽ giúp tâm tình anh phần nào trấn định lại.
Tường Vi rũ vai, “Tôi chỉ muốn hỏi, anh sẽ đối tốt với Tiểu Trạch chứ? Dù sao nó cũng là con anh…”
Tròng mắt hẹp dài của anh liếc cô một cái, rít một hơi thuốc, không nói gì
nhưng vẻ mặt anh đã cho cô biết, anh chẳng tội gì đi làm khó một đứa
trẻ!
“…Có lẽ đi theo anh sẽ tốt hơn một chút….” Mặc dù anh chỉ
coi Tiểu Trạch là người thừa kế thôi, nhưng ít nhất sau này Tiểu Trạch
sẽ không phải lo chuyện cơm áo, không cần đi theo cô ăn bữa nay lo bữa
mai, không sợ sẽ bị mấy người phe cô ức hiếp, không cần phải học thuật
trộm cắp nói không thích… Nghĩ vậy, cô thấy đỡ hơn, thật ra đi theo
người cha vô tình lãnh khốc này, so với người cô điên cuồng của mình còn tốt hơn nhiều, không phải ư?
Anh cười nhạo một tiếng, “Thẩm
Tường Vi, không thể không nói, dáng vẻ tham lam của cô thật xấu xí! Có
điều, tôi khuyên cô đừng vui mừng quá sớm, đứa bé phải chịu tách khỏi
cô! Đừng bảo là tôi không cho cô biết, hoàng tử Alva Aure vô cùng giàu
có, so với tôi cũng không kém hơn, hắn ta gặp cô năm năm trước đến giờ
vẫn mãi không quên, đây là cơ hội tốt khó gặp!”
Tường Vi nhìn
chăm chăm vào ánh mắt khinh bỉ của anh, trái tim hóa tro tàn, cô mìm
cười thản nhiên, “Thật sao? Tin là anh cũng kiếm không ít mối hời nhỉ?
Nếu đã cùng có lợi cho hai bên thì tôi đây cũng không nên thoái thác
nữa!”
Cũng tốt, chỉ cần anh chịu đảm bảo an toàn cho Tiểu Trạch, cho nó một mái nhà yên ổn, bắt cô làm gì cô cũng chịu, kể cả…gả cho
hoàng tử Saudi!
Cô cười yếu ớt làm anh trố mắt nhìn một hồi, anh không ngờ trù tính hôn sự này lại thuận lợi đến thế, sau lại nghĩ ra,
chắc cô nhìn trúng tài phú của hoàng tử Saudi rồi, đúng là đồ đàn bà
tham lam hư vinh, lẳng lơ dâm đãng, đứng núi này trông núi nọ!
Anh liếc cô một cái đầy khinh thường, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, không
muốn nhìn cô thêm nữa, tâm trạng bỗng thấy phiền não, rút điếu thuốc ra
nhưng không làm gì…
Tin tức Hắc Diêm Tước còn sống đã bùng nổ
khắp nơi trong vòng chưa tới hai giờ đồng hồ, nhanh chóng trở thành
chuyện trà dư tửu hậu (bàn luận, đồn đãi) cho mọi người. Thị trường
chứng khoán sáng sớm vừa mở cửa, tin tức Hắc Diêm Tước còn sống đã làm
giá cổ phiểu của tập đoàn Hắc thị tăng không ngừng!
Quả nhiên là người cực kỳ có vai vế, vừa xuất hiện, giới tài chính, giới thương mại và giới giải trí đều xung động mãnh liệt.
Mà tin tức làm mọi người kinh sợ nhất, là con gái nuôi của Hắc tiên sinh sắp được gả cho hoàng tử Alva Aure của Saudi!
Vì vậy, dưới áp lực cường đại của dư luận, giới truyền thông tìm đủ mọi
cách, lợi dụng mọi con đường để tìm kiếm gương mặt thật sự của con gái
Hắc tiên sinh nuôi
dưỡng trong truyền thuyết.
Không có nghi ngờ gì, đây là tin tức gây náo động nhất!
Lại không tưởng được, cô chính là người mẫu số một rất thành công suốt một
thời của năm năm trước, Thẩm Mạn Vi tiểu thư! Mà thú vị nhất là, báo cáo nói Thẩm Mạn Vi năm đó đã mất mạng ở vịnh Tokyo, nay lại sống sờ sờ
xuất hiện lần nữa trước mắt mọi người! Mà lại còn trở thành con gái nuôi của Hắc Diêm Tước, chuẩn bị gả vào vương thất quý tộc!!!
Chuyện này thật không tin nổi!
Mọi người rối rít bàn luận, hai người từng có tin tức nói đã chết lại đều
còn sống, hơn nữa còn là hai nhân vật thu hút dư luận!
Còn có
tin đồn rằng, Hắc Diêm Tước và Tường Vi từng có quan hệ mập mờ, cử chỉ
thân mật, hoàn toàn không đơn giản chỉ là cha và con gái nuôi.
Cho nên…
Cái gọi là cha và con gái bất luận chi ái (yêu đương bất chấp luân lý) ngay khi được đưa ra, tin tức mặt trái quả thật đã bay đầy trời, không thể
vãn hồi!
Choang!
Một vật cứng bị quăng xuống đất, vỡ làm hai nửa!
“Hắc Diêm Tước chết tiệt, hắn ta không chết!” Trong phòng làm việc lớn như
vậy, một cô gái có gương mặt xấu xí đầy sẹo vung tay lên, hất tất cả mọi thứ trên bàn làm việc xuống đất!
“Cô ba, giờ chúng ta nên làm
gì? Hắc Diêm Tước không chết, chỉ e giờ hắn ta sẽ phản công lại!” Một
tên lính đánh thuê làm hộ vệ cung kính nói.
“Con bà nó, tao
không tin hắn làm gì nổi chúng ta! Con tiện nhân, dám phản bội chúng ta! Tao sẽ không tha cho nó!” Cô gái hung ác đang hằm hừ chính là cô Tường
Vi, lúc này đang phát cáu trong phòng làm việc của Hắc Diêm Tước.
Thực tế là, kể từ sau khi Hắc Diêm Tước gặp nạn, cô ta liền mang theo một
nhóm lính đánh thuê hùng hổ xông vào tòa nhà Hắc thị, chiếm đoạt hết cả
tòa nhà, nhưng cũng vô dụng, bởi Hắc thị chỉ còn lại cái vỏ, tất cả vốn
lưu động có thể huy động được đều đã bị Hắc Diêm Tước tẩu tán hết! Chỉ
còn mỗi tòa nhà lớn, có muốn cũng không mang đi được.
Từ ngoài
cửa có một người đàn ông xông vào vội vã nói: “Không xong rồi, cô ba,
bên ngoài có một đám người Long Hổ Đường muốn xông vào!”
“Mẹ kiếp! Buổi đấu giá hôm trước cũng là người của Long Hổ Đường giở trò, Hắc Diêm Tước quả nhiên cùng phe với bọn họ!”
“Cô ba, đừng nghĩ nhiều nữa, chúng ta mau thoát thôi, dù sao hỏa lực của chúng ta cũng không đủ!” Tên lính kia khuyên.
Cô ta được gọi là cô ba bởi vì trong nhà họ thẩm cô ta đứng thứ ba, Tường Vi là con gái cả của Thẩm lão gia.
“Con mẹ nó! Mẹ đây không làm thịt chúng nó thì không được!” Cô ta không làm
gì được, tuy có mạnh miệng văng tục thế thôi, nhưng cũng không thể làm
gì khác là leo cửa sổ bỏ chạy cùng bọn lính! Dù sao đây cũng là địa bàn
của Hắc Diêm Tước, số lượng lính đánh thuê không lại được người của Long Hổ Đường, với lại, rồng khỏe không đè nổi rắn trong hang!